Ngộ nhận – Thơ Hà Nguyễn
Ngày con sáo sang sông
Chuyển đò cuối cùng chở nhớ mong đổ vào dòng nước xiết
Yêu chẳng đủ dài nối hai bờ hẹn ước
Ô Thước quên bắc cầu nên phải từ ly
Người ở lại bao giờ cũng buồn hơn kẻ ra đi
Thế mà trong lễ vu quy, em cười rạng rỡ
Hôm ấy nắng rất vàng nhưng lòng tôi bầu trời đang vỡ
Từng mảnh rơi lỡ giấc mộng hồng trần
Tôi hằng mơ rằng giai nhân
trong hành trang mang theo có một ngăn dành cho tôi chất đầy kỉ niệm
Rằng em sẽ thẫn thờ lưu luyến
Hoá tôi nhầm
Nào quyền gì để trách em vô tâm
Chỉ là tôi ngộ nhận
Chỉ là tôi tự mình vướng bận
Nên mới lang thang đi nhặt nắng giữa đêm hè
Bụi chẳng bay vào mà mắt lại đỏ hoe…!
Tác giả: Hà Nguyễn
Bình Luận
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments