Bức màn mưa tuôn và người xa xứ – Truyện ngắn Đoàn Mộng Hằng


Hắn đã nhảy xuống sông từ lúc nào, không do dự, rất dứt khoát và đang cố gắng bơi đến bên Hạnh nhanh nhất có thể. Hắn sợ rằng chỉ vài giây chậm trễ, Hạnh sẽ không trụ nổi để chờ hắn đưa lên bè. Lúc này chủ bè trong cơn giông gió ồn ào nghe được tiếng Phúc tru từng hồi dài thảm thương thì phát hiện sự việc. Ông hoảng hốt, phút chốc không còn sức lực mà bủn rủn tay chân nhìn con sóng giận dữ cuốn hắn và Hạnh càng ngày càng xa bè…
Bầu trời xám xịt mây đen của những ngày cuối tháng ba đánh rơi một lượng nước khổng lồ bao trùm lên vạn vật. Và tất nhiên, thứ gì dư thừa cũng có cái giá của nó. Sắc màu u tối đó lập tức bủa vây tất cả, không ngoại lệ một ai, kể cả hắn.
Đã bảy năm trôi qua kể từ ngày hắn đặt chân đến vùng đất này, mưu sinh trên bè cá bên sông rộng sóng trập trùng, nuôi hy vọng bản thân nơi đất khách quê người có thể tĩnh tâm, bình thản mà sống nốt quãng đời còn lại trong an yên, vui vẻ.
“Mưa to thế này, cá ngộp mất thôi.”
Chủ bè cá nói như mếu với hắn.
Ừ thì, mưa cuốn phăng bao nhiêu là chất thải xuống sông, cá trong bè vốn dĩ được nuôi nhốt nên khả năng thích nghi kém, sống thế nào được. Hai người đàn ông bất lực ngồi nhìn con nước chảy mạnh mẽ xuyên qua những lồng bè đang ăm ắp cá.
“Biết ngày mai còn được mấy con?”
Hắn tự hỏi vu vơ, chẳng cần ai nghe, cũng không cần đáp án. Hắn dang tay ôm Hạnh và Phúc, hai chú chó mà hắn đặt tên, vào lòng vỗ về, trấn an.
“Không cần phải sợ, đã có tao đây rồi.”
Tuy sống trên bè từ nhỏ, nhưng mỗi lần trời mưa to, cơn gió trên dòng sông cái, không vật cản càng trở nên điên cuồng, tàn bạo khiến Hạnh và Phúc sợ hãi lắm. Chúng nó cứ riu ríu theo sát bên chân hắn mà run rẩy.
Còn nhớ năm đầu tiên mà hắn xuống bè, dù có mưa lớn thì cũng không sợ cá ngộp mấy, bởi thời điểm đó lượng chất thải ra môi trường chẳng nhiều như bây giờ. Nghĩ mà buồn cười, chẳng khác nào con người tự đầu độc chính mình, bởi thứ thức ăn nhiễm bẩn. Hoặc là con người mù quáng chạy theo đồng tiền, hoặc là kém ý thức dù cho có quyền chức, đại diện chuẩn mực cộng đồng.
Con người chính là loài sinh vật hèn mọn như vậy đó, cun cút sống trọn vẹn phần đời của mình no đủ hoặc dư thừa.
Mỗi lần trời mưa to, cơn gió trên dòng sông cái, không vật cản càng trở nên điên cuồng, tàn bạo khiến Hạnh và Phúc sợ hãi lắm... Ảnh mạng
Mỗi lần trời mưa to, cơn gió trên dòng sông cái, không vật cản càng trở nên điên cuồng, tàn bạo khiến Hạnh và Phúc sợ hãi lắm… Ảnh mạng
“Rắc…”
Âm thanh ghê rợn của tiếng va đập, tiếng gãy các cọc neo lồng cá như lời trăn trối gượng ép của những thân gỗ cũ kỹ, già nua, mệt mỏi đủ nhiều trước sức mạnh tàn bạo của thiên nhiên. Nhưng không sao, lồng nào cũng gắn kèm phao nổi để hạn chế thấp nhất tỷ lệ thất thoát cá ra bên ngoài.
Gió vẫn đang quất từng hồi mạnh mẽ biến những giọt mưa yếu mềm trở nên nặng nề, chạm vào da thịt đau nhói. Cặp mắt chủ bè vẫn đau đáu nhìn về đường chân trời lúc này trắng xóa mất hút sau màn mưa như trông ngóng phép màu hiện diện ban cho chút bình yên cuối ngày.
Bỗng một phần bè chao đảo dữ dội, cảm giác không lành lập tức ập đến, chủ bè nhanh chóng cùng hắn tháo rời các cọc neo giữ lồng cá vào nhà bè. Trong lúc gió to sóng lớn, giữ được mạng mình vẫn là quan trọng nhất. Nhà bè có vẻ sắp trụ không nổi nữa, nó xiêu vẹo như muốn bỏ cuộc mà buông thõng cho gió cuốn đi những phần vật chất rời rạc liên kết yếu ớt.
Hạnh và Phúc sợ hãi riu ríu theo sát hắn, nhưng nhà bè chao đảo, mặt sàn gỗ thấm ướt trơn trượt khiến Hạnh sảy chân ngã nhào. Hắn nghe Phúc rống lên thống thiết thì quay lại nhìn đã thấy Hạnh trôi tuột đến mép sàn. Hắn lao đến nhưng bàn tay chới với không kịp níu giữ Hạnh, dù nó dùng cả bốn chân trì lại nhưng vẫn bị cơn bão thổi tuột xuống mặt nước lạnh lẽo. Các con sóng nhấp nhô nhấn chìm Hạnh xuống một cách nhanh chóng, nhưng nó cố gắng trồi lên với sức lực yếu ớt từ bốn cẳng chân khẳng khiu của loài chó, rồi lại bị nhấn chìm, rồi lại cố gắng trồi lên, sặc nước. Trên bè, Phúc không ngừng tru những tràng dài đau khổ.
Hắn đã nhảy xuống sông từ lúc nào, không do dự, rất dứt khoát và đang cố gắng bơi đến bên Hạnh nhanh nhất có thể. Hắn sợ rằng chỉ vài giây chậm trễ, Hạnh sẽ không trụ nổi để chờ hắn đưa lên bè. Lúc này chủ bè trong cơn giông gió ồn ào nghe được tiếng Phúc tru từng hồi dài thảm thương thì phát hiện sự việc. Ông hoảng hốt, phút chốc không còn sức lực mà bủn rủn tay chân nhìn con sóng giận dữ cuốn hắn và Hạnh càng ngày càng xa bè. Phúc rên rỉ chạy qua chạy lại trên bè, bỗng nó ngoạm lấy chiếc phao mà lôi đến thả trước mặt ông. Ông sững sờ nhìn nó rồi hoàn hồn, trong giây phút rối ren may mà có nó nghĩ ra cách. Ông liền nhanh tay tháo chiếc phao ra khỏi mớ dây nhợ lộn xộn vướng vào, buộc một đầu dây vào phao, đầu còn lại buộc vào cột của nhà bè, rồi ném phao về hướng hắn và Hạnh. Nhưng con sóng và gió bão đanh đá phủ nhận tất cả nỗ lực, hất chiếc phao ra hướng khác.

Con sóng và gió bão đanh đá phủ nhận tất cả nỗ lực... Ảnh mạng
Con sóng và gió bão đanh đá phủ nhận tất cả nỗ lực… Ảnh mạng
Trong lúc đó, hắn vẫn đang vật lộn để bơi đến chỗ của Hạnh, còn Hạnh thì có vẻ đã kiệt sức lắm rồi, tiếng sặc nước cũng yếu dần đi, thời gian chấp chới nổi trên mặt nước cũng ngắn hơn ban đầu. Hắn sốt ruột quẫy đạp thật mạnh, giá mà có một điểm tựa cố định để bật nhảy thì tốt quá.
Hắn cố gắng vươn bàn tay lạnh buốt của mình về phía Hạnh, lòng thầm mong cơn gió sẽ không thổi bạt con nước thành những đợt sóng to dập dồn đẩy cả hai càng ngày càng ra xa. Các nhóm cơ dưới tác động của nhiệt độ thấp đang dần mất đi sức lực và có khả năng cao bị co rút lắm, hắn biết nếu thời gian ngâm nước kéo dài trong cơn bão sóng vùi này thì không chỉ Hạnh mà cả hắn cũng bỏ mạng.
Đời người có thể trải qua biết bao nhiêu là giông tố thảm khốc, tồi tệ, cũng có thể bất lực ra đi trong những phút giây không ngờ tới. Nhưng sự tồn tại kéo dài liệu có đổi lại được bình an, viên mãn hay chỉ là tạm bợ dối lừa?
Rốt cuộc thì sống không chỉ là hít thở, mà nó là tất cả những gì ta chọn lựa, dẫu phải gánh hậu quả bi thương thế nào đi chăng nữa.
Hắn cố nhoài người về phía trước, cả cơ thể dốc hết sinh lực dồn cho lần rẽ nước tiến lên này. Bàn chân như được đạp trên một điểm tựa vô hình nào đó, cánh tay thì như nối dài ra thêm, bắt được tai trái của Hạnh mà kéo về phía mình kịp thời trước khi nó bị con sóng vô tình nhấn chìm thêm lần nữa. Ôm Hạnh vào lòng, hắn xoay người nhìn lại thì cả hai đã trôi khá xa bè, chiếc phao thì mãi mà chủ bè vẫn loay hoay chưa ném được về phía hắn, toàn bị gió thổi bạt sang hướng khác cả. Tay chân mất sức, rã rời chỉ đủ để giữ cơ thể trồi lên mặt nước, không bị con sóng hung hăng nhấn chìm, hắn thật không bơi nổi về phía chiếc phao kia nữa rồi. Tính mạng của cả hai giờ đều phụ thuộc vào chiếc phao mà chủ bè ném ra có đến được với hắn và Hạnh hay không.
Trên bè, ông chủ thu dây phao lại, ném thật mạnh về phía hắn lần nữa. Dường như ông cũng cảm nhận được sức lực của hắn đã cạn kiệt dần, sắp không trụ nổi. Trong lòng ông dấy lên một nỗi lo sợ to lớn, nặng nề như đá tảng đè chặt, nước mắt mặn chát hòa cùng nước mưa chảy xuống thành dòng trên má.
Bỗng Phúc nhảy phắt về phía trước, lao theo chiếc phao vừa quăng ra mà rơi xuống mặt nước lạnh giá tung tóe. Cả chủ bè và hắn đều bất ngờ trước hành động dại dột đó của Phúc, nỗi lo sợ của chủ bè cuối cùng đã bị kích nổ như một quả bom đến giờ hẹn, ông khóc nấc lên, còn lại mình ông trên bè, phải xoay sở thế nào đây. Nhưng rất nhanh Phúc đã trồi lên khỏi mặt nước, ngoạm ngay lấy dây phao rồi dùng hết sức lực nhỏ bé từ bốn chiếc chân gầy gò mà quạt nước, từ từ chậm rãi tiến về phía hắn và Hạnh. Chứng kiến cảnh đó có là sỏi đá thì cũng phải bật khóc vì cảm động. Khuôn mặt của chủ bè lúc này đã thôi nhăn nhúm mà chuyển sang khoắc khoải hy vọng điều may mắn sẽ đến với người và chó bên dưới dòng sông kia. Ông như nín thở hồi hộp trông theo Phúc, lòng cầu mong cho nó bơi được đến bên hắn. Còn hắn lúc này thì cảm thấy bản thân như được tiếp sức mạnh để cố gắng thêm chút nữa, vùng vẫy níu giữ sự sống, nâng bàn tay, nhấc đôi chân mà quẫy đạp.
Đối với một người, nếu đem thành quả đạt được đong đo bằng tiền tài, danh vọng thì liệu nó có ở lại với ta đến giây phút cuối cùng của cuộc đời và làm cho ta thỏa nguyện hay chỉ cần có ai đó lao vào dòng nước cuốn bạo tàn vì ta đã đủ để ta không hối tiếc cho kiếp sống này?
May thay Phúc chính là câu trả lời cho cuộc đời hắn... Ảnh mạng
May thay Phúc chính là câu trả lời cho cuộc đời hắn… Ảnh mạng
May thay Phúc chính là câu trả lời cho cuộc đời hắn, nó thuận lợi lôi theo chiếc phao đến bên, cứu rỗi tính mạng và khỏa lấp vết thương nơi trái tim lắm muộn phiền, từ lâu đã hao gầy đi vì u sầu, hay suy nghĩ. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, hắn nghe tiếng rên ư ử của Phúc và như nhìn thấy sự vui sướng hài lòng qua đôi mắt long lanh, ầng ậc nước của nó vậy. Đó là khoảnh khắc tâm hồn hắn như được lấp đầy bằng thứ tình cảm không đổi chác, không toan tính, vụ lợi, không mưu cầu được đáp đền. Hắn chắc rằng sẽ không thể nào quên được giây phút này trong cuộc đời trầm luân, dâu bể của hắn.
Hắn chèn phao vào người, hai tay ôm theo hai chú chó yêu quý của mình, từ từ được chủ bè, lúc này đã thôi khóc lóc, kéo vào bè. Khi cả ba đã yên vị trên bè thì chủ bè lại mếu máo:
“Cứ tưởng chú mày bỏ mạng rồi chứ, làm anh sợ chết khiếp.”
Hắn vẫn còn ôm Hạnh chặt cứng, nó có vẻ còn sợ lắm, mỉm cười gật đầu nói cảm ơn với người đối diện.
“Không, chú mày cảm ơn nó mới đúng.”
Vừa nói ông vừa hất cằm về phía Phúc, chú chó dũng cảm cứu chủ còn đang bận rũ lông văng nước tung tóe khắp nơi. Nhưng vô ích, mưa vẫn đang tuôn xối xả các hạt nặng trịch như trút xuống những tấm thân ướt sũng, run rẩy vì lạnh.
Cả hai người bật cười, nụ cười vừa như thản nhiên lại vừa như mếu máo đớn đau. Khung cảnh xung quanh vẫn bị bao phủ bởi bức màn mưa trắng xóa. Hai người đàn ông và hai chú chó ngồi tựa vào nhau dưới bầu trời xám xịt, không có lấy chút ánh nắng và cũng không rõ là thời điểm nào trong ngày.
Một trong những ngày dài kinh khủng kiếp nhân sinh.
Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ