Về nhà ăn Tết


Tết là Tết cho nhà, không phải luyến tiếc những ngày được lười mà luyến tiếc cái cảm giác yên bình khi được ở bên người thân. Sáng mở mắt ra thấy mẹ ngồi đó ba ngồi đó. Ba mẹ chẳng cần làm việc chẳng cần phải thức khuya dậy sớm chẳng cần phải lo câu chuyện cơm áo gạo tiền.

– Tết có về nhà không mày?

Tôi hỏi con bạn ngồi trước mặt và nó đáp lại tôi bằng một nụ cười dài khó nói.

Có những chuyện biết rồi thì để trong tâm không nhất thiết phải khơi ra nỗi đau của một ai đó cho dù họ đối diện với nó một cách thật thản nhiên như đáng ra nó phải vậy. (ảnh: Internet)

Mười giờ đêm thứ hai, tôi và con bạn đang ngồi bên quán phở ven đường. Ngoài kia những chiếc xe đêm kéo đuôi nhau rũ rượt chạy đến chạy lui. Thành phố này nhộn nhịp xô bồ, thành phố này hình như chưa bao giờ ngủ chìm vào giấc ngủ.

Con bạn qua ở ké phòng trọ của tôi vì có việc nhờ tôi làm giúp, mặc dù không vui vẻ lắm nhưng dẫu sao tôi cũng đồng ý rồi thì nhất định sẽ làm tốt nhất có thể. Con người càng lớn lại càng không thể tùy hứng, một quyết định hạ xuống bởi rất nhiều thứ chi phối lên, là quan hệ là tình nghĩa đôi khi còn là vì một chút nợ người nợ đời, lạ thật.

– Sao, Tết có về không? – Tôi hỏi lại, tô phở trước mặt bốc hơi nghi ngút. Dưới ánh đèn có những con người chìm vào hư ảo của ánh sáng và khói hơi.

– Chắc là không về.

Nó cười rộ lên, tay vô thức chọt chọt đôi đũa vào tô phở còn đầy nguyên.

– Sao thế? – Tôi thốt lên, giọng nói vô thức mang theo một vài điều hiếu kì len lỏi hơn là một sự bất ngờ.

– Mẹ tao kêu tao đừng về.

Nó cười thản nhiên, còn tôi thật sự bất ngờ.

– Điên hả mày, Tết không về ở đây làm gì?

– Mẹ tao kêu sẽ để dành bánh kẹo Tết cho tao, hết Tết hẵng về. Tết ai cũng về, nhiều người phức tạp rồi mất cắp này kia nên khỏi về luôn.

Nó dừng một chút rồi lại nói tiếp:

– Mà chắc mấy năm học đại học chắc tao cũng không về đâu, dịp Tết tiền thưởng nhiều, ở lại làm kiếm tiền.

– Mấy tháng này mẹ mày gửi bao nhiêu? Vẫn năm trăm hả?

– Không, tiền đâu mà gửi.

Tôi lặng người đi như hiểu ra một điều gì đó rồi không hỏi nữa. Có những chuyện biết rồi thì để trong tâm, không nhất thiết phải khơi ra nỗi đau của một ai đó cho dù họ đối diện với nó một cách thật thản nhiên như đáng ra nó phải vậy.

Tết này bạn tôi có nhiều đứa chọn không về nhà, tất cả sẽ phải trải qua một cái Tết xa nhà ở một thành phố thật xa lạ. (ảnh: internet)

Đời người có nhiều thứ bất lẽ dĩ ngẫu không phải cứ muốn là được. Khi người ta đưa ra một quyết định gì đó cũng đồng nghĩa người ta đã chấp nhận được những điều mất mát. Tết này bạn tôi có nhiều đứa chọn không về nhà, tất cả sẽ phải trải qua một cái Tết xa nhà ở một thành phố thật xa lạ. Có lẽ cô đơn, có lẽ đau đớn, những cảm giác mà thật lòng tôi cũng không hy vọng được nếm trải một chút nào. Ai cũng có cái khó của ai, chỉ hy vọng những chạnh lòng đừng dai dẳng kéo dài từ năm này sang năm khác.

Lặng người đi vài giây tôi cố gắng đưa câu chuyện sang một hướng khác. Hai đứa lại tiếp tục những câu chuyện góp nhặt từ cuộc sống nơi thành phố này để tạm quên đi một điều gì lỡ lời ở trước đó, tô phở trước mặt vẫn nghi ngút hương và tỏa ra mùi thơm không mấy quen thuộc.

Kể từ khi vào thành phố học những mối quan hệ cũ cũng bắt đầu dãn ra. Rất nhiều người từng biết nhau bỗng chốc như những lữ khách xa lạ. Bạn cùng xóm, bạn cùng lớp, bạn cùng trường bỗng bốc biến mất khỏi cuộc đời nhau. Đây là những tháng ngày chông chênh mà tới mạng xã hội được xem như cầu nối thần thánh cũng chẳng còn ý nghĩa gì nhiều.

Có đứa như cũ có đứa khác đi, có đứa trẻ con mãi còn có đứa đã trưởng thành, đứa chăm chỉ trở thành kẻ lười còn kẻ lười lại trở nên chăm chỉ, đứa khép kín bắt đầu sống hòa nhập còn đứa hòa nhập dần dần thấy bế tắc. Đời đứa nào cũng trải qua những cú hích tương đồng hoặc khác nhau, nhưng rồi mỗi đứa lại đi mỗi con đường khác. Đứa tự mình bước đi còn có đứa lại bị dắt đi. Dù thế nào đi nữa cũng chẳng ai thoát được trò đùa giai của cuộc sống, chọn làm chủ nó hay bị nó thao túng đôi khi chỉ khác nhau ở một quyết định nhất thời.

Mười tám năm trải qua mười tám lần Tết, cái háo hức khi đến Tết chỉ còn tồn tại ở những ngưỡng mục đích nhỏ nhoi. Tết đến thì được ở nhà, được ngủ từ sáng tới tối từ tối tới trưa hôm sau mà chẳng ai nói gì, đói thì dậy ăn ăn xong lại nằm. Nhà cửa sạch bong trống trơn mở hết cửa ra để đó vì bạn của ba mẹ thì ba mẹ tiếp còn bạn của mình thì cũng chẳng có ai đến đâu nên cứ mở ti vi nghe nhạc mà ngủ. Tết người ta rủ nhau đi xa mà chơi, Tết của mình trốn ở nhà ủ chăn ngày lạnh.

Sau khi đi xa rồi mới biết, những ngày Tết ấy khiến mình nhớ nhung biết bao. Không có điều kiện về thường xuyên được, một lần đi là bẵng luôn một học kì. Bà chị cùng phòng có việc về quê là mẹ lại điện vào kêu thấy nó về nhớ con kinh khủng, rồi chừng nào mày về? Những lúc ấy tôi chỉ cười, con cũng muốn về mẹ ạ…

Với tôi, Tết là Tết cho nhà, không phải luyến tiếc những ngày được lười mà luyến tiếc cái cảm giác yên bình khi được ở bên người thân (ảnh: Internet)

Đi xa lắm nhớ những cái Tết được ở nhà. Với tôi, Tết là Tết cho nhà, không phải luyến tiếc những ngày được lười mà luyến tiếc cái cảm giác yên bình khi được ở bên người thân. Sáng mở mắt ra thấy mẹ ngồi đó ba ngồi đó. Ba mẹ chẳng cần làm việc chẳng cần phải thức khuya dậy sớm chẳng cần phải lo câu chuyện cơm áo gạo tiền. Những ngày Tết không cần lo nghĩ ngày mai có gì để ăn, những ngày Tết không cần phải bật báo thức cho sáng mai vào lúc ba giờ, những ngày Tết bình yên không cần xa nhau, những ngày Tết đáng giá cả đời…

Tết, với ai cũng có những ý nghĩa riêng muốn lưu giữ. Năm tám tuổi Tết là những phong đỏ lì xì, năm mười tám tuổi chỉ mong Tết là một chiếc vé xe để trở về nhà…

20/12/2017
Thuần Nhất An

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viết Podcast Cây Bút Trẻ Quy định hoạt động
Cộng đồng trên Facebook Cộng đồng nhóm Zalo GIỌNG THU VÀNG 2025
 

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Mẹ! Sắp tết rồi, Hương mùa xuân đang tìm về trong gió Cánh mai, đào cũng ngập ngừng muốn nở Riêng con ngồi …...
Anh còn nhớ mùa hoa năm ấy Chạm ánh nhìn run rẩy tim yêu Gió đầu Đông se lạnh trong chiều Vàng tia nắng Thu còn vương...
GIẢI THƯỞNG GIỌNG THU VÀNG HÀNG NĂM
GIỌNG THU VÀNG 2025 ►►
 
Những ngày đầu xuân, có lẽ không mấy người không biết đến một phiên chợ đặc biệt mà tự bao đời nay chỉ mở đúng mỗi nă...
Buồn chi vạt nhớ thêm sầu Dỗi anh đôi chút chứ lâu hóa già Biết rằng mơ mộng vời xa Níu xuân cho biết đậm đà vị yêu S...
Cố nhân ngàn dặm trở về Xuân qua mấy bận lê thê cõi sầu Đêm vui giấu lệ gục đầu Ly bôi rót cạn thương đau riêng mình ...
“Cha Mẹ sống thì Tết, cha mẹ chết thì Giỗ” là quan niệm đã trở thành một phong tục truyền thống tốt đẹp c...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào ...
Ban mai lấp lánh giọt sương Nắng xuyên qua lá soi đường em đi Chồi non xanh biếc thầm thì Vần thơ đan chút tình si th...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào đón một kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, chào đón Xuân Ất Tỵ 2025. Cộng đồng Cây...
Căn cứ theo Quy định hoạt động của Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam Căn cứ theo cơ sở và tình hình hoạt động hiện tại CBT Việt Nam xin trân trọng thông báo về việc bổ nhiệm tân Tổng Phụ trách tại ...
Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
Hoài niệm
Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
Biến cố và trưởng thành!
Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
Góc nhỏ trong tim BiBo
BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
Khoảng trời màu trắng
Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
Bông hoa thanh xuân
 “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 23, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Ba, Tháng Một 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Sống đẹp , Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 23, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 16, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Chín 14, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Chín 12, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Ba, Tháng Chín 10, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 31, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Bảy 27, 2024 CBT Việt Nam Thơ