Thu đến rồi….mình hẹn hò thêm lần nữa anh nhé!
Thu đến thật rồi, hay mình hẹn hò thêm một lần nữa được không anh? Mình lại yêu nhau như đã từng. Anh lại đèo em đi qua những con phố ngát hương thu, qua đoạn đường ngập tràn lá vàng phủ bóng thời gian, qua những nhịp đập của hai trái tim thổn thức lúc mới yêu.
Anh lại nhẹ nhàng gỡ những lọn tóc rối bị gió thổi tung cho em, em nũng nịu khi anh đưa tay lém lỉnh véo hai má ướp trong sương thu mát lạnh. Em lại được chạm môi anh thật nhẹ để thấy mùa thu cũng ngọt ngào như môi anh. Em lại được gọi là “mùa thu của riêng anh”… Em muốn vặn ngược lại thời gian để cùng anh bước qua những tháng ngày như thế. Và hết thu, qua đông, sang xuân chúng ta lại xa nhau như những ngày của quá khứ…
Anh nghe không, Tháng Tám gọi thu về rồi đó. Thu nhuộm vàng khắp góc phố bởi vạt nắng ăm ắp. Những chùm hoa sữa nở sớm cũng vừa bung hương, dường như thu năm nay đến sớm hơn. Thu cứ lả lướt chạm ngõ bằng thứ hương rất riêng, mà em gọi đó là hương thu. Tháng Tám đặt dấu chấm cho những ngày hè rực nắng và bắt đầu viết tiếp câu chuyện tình sướt mướt của mùa thu.
Nếu ai hỏi: “Em yêu tháng nào nhất trong năm?” Thì chắc chắn sẽ là tháng Tám, bởi trong tháng có một ngày đặc biệt của em, em tự nhận mình là cô gái mùa thu – cô gái tháng Tám. Em như một đứa trẻ phấn khích muốn nhảy cẫng lên sung sướng khi bắt được làn gió heo may đầu mùa, vì chính khoảnh khắc đó em biết được có một mùa thu đang tồn tại trong em.
Nếu được lựa chọn, em cũng sẽ yêu một chàng trai vào mùa thu, cưới anh ấy vào một ngày thu trải vàng những nắng và sinh một cô bé mùa thu mộng mơ như em. Đơn giản vì em lỡ yêu mùa thu mất rồi.
Gió thu cứ nhẹ nhàng, hoang hoải cuốn đi những mệt mỏi, lo toan khiến con người ta nhẹ nhàng đến kỳ lạ. Em vô thức đưa tay ra hứng lấy làn gió chiều căng đầy, để gió luồn qua kẽ tay rồi rơi khe khẽ. Chợt có một nỗi nhớ vừa ghé qua tim, màu vàng nhàn nhạt tựa nắng chiều, an yên.
Tháng Tám mênh mang với niềm nhung nhớ một người, vương lại trên mi em những giọt buồn, giọt long lanh. Em lại nhớ anh – người đã sánh đôi cùng em vào mùa thu năm ấy. Mùa thu ấy cũng vẫn vàng ươm với vạt nắng ngày mới, vẫn mềm mại mơn man bên làn gió heo may, vẫn rất đẹp, rất tình. Nhưng em đã tự gói ghém những yêu thương mong manh của mùa thu năm nào cất thật kỹ nơi đáy tim, rồi tự thu mình dần vào thế giới nội tâm thăm thẳm.
Thu này em không còn ngồi sau xe anh để len lỏi qua bao góc phố mà hà hít hương thơm của chùm hoa sữa nở sớm. Cũng không có bàn tay ai chìa ra để em nắm thật chặt bước đi trên con đường ngập tràn lá và hương thu. Em cũng không còn vòng tay ôm anh băng băng đi khắp con đường trải vàng nắng thu mà để mặc cho những làm gió thổi tung mái tóc. Và cũng không còn ai ở đó âu yếm chỉnh những lọn tóc rối của em… Chỉ là nhớ thôi những có nhất thiết phải buồn đến vậy không thu?
Thu như một bản nhạc không lời nhẹ nhàng, bắt tai nhưng luôn gieo rắc vào lòng người những nỗi buồn không tên. Với em thu là đặc ân vì từng mang đến những hương vị ngọt ngào nhất. Thu mang anh tới để làm giàu thêm những hân hoan, rạng ngời thêm nụ cười trên môi em. Để em và anh chạy qua những ngày nắng, song hành cùng gió, vén những màn mưa thu rả rích bước từng bước đến trái tim nhau. Nhưng đó chỉ là một mùa thu trong cuộc đời em vậy thôi, chúng ta chẳng thể nắm chặt đôi bàn tay hờ hững để đi qua những mùa thu ngây ngất.
Em đang nổi giận với chính mình, vì chẳng thể viết xuống được hết những cảm xúc giăng mắc, chằng chéo trong lòng mỗi khi chạm tới thu. Thu đẹp, dịu dàng, nhưng khiến em cứ man mác một nỗi niềm riêng mà chỉ trực vỡ òa. Cảm giác như thu cứ trêu tức trái tim vốn dĩ mong manh của em.
Làm sao đây để em độc bước qua những giây phút nghẹn lặng này?
Em cứ nghĩ tất cả cảm xúc về anh đã được vùi sâu vào quá khứ, hòa lẫn vào những vụn vỡ ngổn ngang. Nhưng em lại tự huyễn hoặc qua vậy thôi, chính cái hiu hiu của tiết trời vào thu cùng những chiều xao xác gió, khiến em không thể ngăn được những kỷ niệm cũ cứ cuồn cuộn đổ về miền ký ức hoang hoải. Hiện tại và quá khứ, thực và hư cứ ẩn hiện, thấp thoáng qua những mảng màu chắp vá. Thật tệ khi em không thể xóa nhòa đi cảm xúc thổn thức.
Em nhớ em của những ngày xưa cũ, nhớ anh, nhớ tình yêu ngọt lịm ta đã dành cho nhau.
Thu đến thật rồi, hay mình hẹn hò thêm một lần nữa được không anh? Mình lại yêu nhau như đã từng. Anh lại đèo em đi qua những con phố ngát hương thu, qua đoạn đường ngập tràn lá vàng phủ bóng thời gian, qua những nhịp đập của hai trái tim thổn thức lúc mới yêu. Anh lại nhẹ nhàng gỡ những lọn tóc rối bị gió thổi tung cho em, em nũng nịu khi anh đưa tay lém lỉnh véo hai má ướp trong sương thu mát lạnh. Em lại được chạm môi anh thật nhẹ để thấy mùa thu cũng ngọt ngào như môi anh. Em lại được gọi là “mùa thu của riêng anh”… Em muốn vặn ngược lại thời gian để cùng anh bước qua những tháng ngày như thế. Và hết thu, qua đông, sang xuân chúng ta lại xa nhau như những ngày của quá khứ…
Giờ đây mình em với bước chân chếnh choáng lang thang qua chiều thu đầy gió, tự vấn: Làm sao để giữ cuộc đời trong veo như những hạt sương mai? Làm sao để những nỗi buồn mênh mang không thể len lỏi vào bản nhạc thu rất tình trong em?
Thu vô tình lại làm ướt mắt em rồi!
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments