Cuộc thi VIẾT CHO NGƯỜI TÔI YÊU “Chưa từng nói yêu” – Tác giả: Lê Thu Huyền


Khoảng trời cậu thích nhất là ở đâu? Còn khoảng trời của tôi là nơi có giọt nắng dìu dịu, có gió lay nhẹ nhàng, có chiếc lá phai vào cuối Đông, có mùi lạnh reo rắc vào tận sâu tâm can của hạt mưa đầu mùa… Nơi ấy còn in dấu chân của người tôi thương, còn mang hình bóng mà kiếm tìm hoài tôi cũng không thể thấy.

Chiều hôm nay cũng giống như buổi chiều hôm ấy, khi màu nắng tan dần vào trong bóng tối, cảnh vật trở nên đắm chìm vào một khoảng lặng, chỉ một điều là chiều hôm nay lòng tôi có chút gợn, gợn vì ánh mặt trời còn vương lại quá chói chang, khiến tôi không thể nhìn thẳng, giống như đáy mắt của cậu. Định luật về mối quan hệ của chúng ta chỉ cho phép tôi nhớ cậu, không có gì ngoài nỗi nhớ đơn phương.

Có một câu hỏi mà lúc nào cũng chiếm lấy suy nghĩ và nhịp đập của tôi, cậu có đang đặt tay lên trái tim của mình, khép chặt đôi mắt và nhớ tới một ai đó giống như tôi không? tôi đang mong chờ điều gì, tôi cũng không biết nữa. Tôi thấy hạnh phúc vì tới bây giờ vẫn luôn thích cậu, hạnh phúc vì mình có trái tim thật chung thủy, chung thủy cả khi nó chẳng còn chút sức lực nào cả. ít nhất khi nghĩ đến nụ cười của cậu, bất giác tôi cũng nở một nụ cười giống như vậy. Dù tim đau thì sao chứ, chỉ cần miệng tôi luôn cười. Mọi thứ đã đủ ổn rồi.

Cậu chính là bí mật của tôi, bí mật khiến giọng tôi thật trầm khi gọi tên cậu, vẫn luôn là bốn bức tường, hoặc một cơn gió mới nghe được giọng trầm ấy. Tôi biết, bí mật dù được giấu kín cũng không giấu được bức tường và cơn gió luôn dõi bên tôi. bởi vậy, tôi chỉ gọi tên cậu khi ở một mình, không một ai có thể nghe thấy, mãi mãi không…

Phải chi tôi mãi sống trong kí ức của tuổi 17. khi vừa tới trường học, tôi muốn gặp cậu. khi tiếng chuông báo kết thúc một tiết học, tôi muốn gặp cậu. Khi ra về, tôi muốn gặp cậu. Dù là ở sân trường, sân thể dục, hay đoạn đường tình cờ ấy, tôi đều muốn gặp cậu, dù có gặp cậu nhiều thế nào tôi vẫn muốn gặp cậu. Bởi tôi đã rất nhớ cậu. Và giờ, khi khoảng cách của chúng ta có là hàng ngàn, hàng vạn, hàng tỉ bước chân. Tôi vẫn đang nhớ cậu rất nhiều…

Lần cuối gặp cậu tôi chỉ biết lấp sau cánh cửa ấy nhìn theo bước chân chầm chậm của cậu, khe cửa nhỏ không để tôi thấy khuôn mặt cậu, chỉ là đôi mắt trầm mặc  bị nhòe đi bởi nắng. Cậu cứ bước, bước mãi mà chẳng quay lại… Gíá như lúc đó tôi gọi tên cậu, cậu sẽ quay lại chứ? Mãi mãi không đi xa tới vậy.

 

Có một câu truyện về lạc đà tôi rất muốn kể cho cậu. Cậu có biết không, dân tộc du mục ở sa mạc cứ đến tối là buộc lạc đà lại, nhưng đến sáng thì sẽ tháo dây thừng cho nó. Dù như vậy lạc đà cũng không bỏ trốn bởi vì nó nhớ ban đêm bị trói ở gốc cây. Cũng giống như chúng ta sẽ nhớ nỗi đau trong quá khứ vậy. Nỗi đau và những bi kịch đều đang níu giữ chúng ta lại.

Nỗi nhớ cũng sẽ trở thành một thói quen, một ngày, một tháng, một năm… tất cả đều không quan trọng, chỉ cần thói quen ấy còn, tôi vẫn sẽ chờ cậu, chờ tới một nơi nào đó, không phải nơi này… giờ đây thứ níu giữ tôi không phải là cậu mà chính là nỗi nhớ cậu, nỗi nhớ chẳng thể gọi tên.

Điều gì quá da diết và sâu đậm cũng khiến người ta hoài nghi về nó, tình cảm cũng vậy. Nhiều lúc tôi nghi ngờ bản thân mình tại sao lại thích cậu nhiều đến thế, tại sao không phải một ai khác mà chính là cậu, tại sao tôi có thể thương một người hơn chính mình. Nhưng tôi sai rồi, càng nghi ngờ tôi càng thấy mình thật ngốc. Tại sao ư? Vì đó là trái tim, không phải sự cầu kì của lí trí. Và còn bởi vì tôi quá thích cậu, thích đến mức chẳng cần lí do gì cả, nếu tìm được lí do gì thì tôi đã không còn thích cậu tới vậy.

Có phải định mệnh đã sai khi đặt chúng ta vào cùng thời điểm, bởi ngay từ đầu nó đã sai khi để hai ta gặp nhau vào ngày ấy, đôi khi tôi oán hận giây phút đó, thậm chí có những khi dường như tôi không thở được vì cố gượng ép bản thân không được nhớ đến nó. Mong ngóng hết lần này đến lần khác, một lần thôi cũng cam tâm, cho dù đau đớn rồi lại đớn đau. Cho dù bị giày vò đến héo mòn hết lần này đến lần khác. Cho dù nước mắt mãi chẳng thể cạn khô.

Đơn phương một người thì có gì sai chứ, Đơn phương cũng là tình cảm, mà tình cảm sao có thể so đo đúng hay sai được. Vì là đơn phương nên sẽ rất đau, nhưng dẫu đau đớn nhường nào, tôi thà chọn nỗi đau cho riêng mình tôi, dù đau cả đời này cũng chỉ mong cậu đừng biến mất.

Hôm nay tôi hận cậu, vô cùng hận. Tại sao phải trốn tránh tôi những năm tháng đó, tại sao phải rằn vặt bản thân yếu ớt của mình tới vậy. là tôi tình nguyện, là tôi cam tâm. Cậu có quyền gì mà tự mình quyết định tất cả. Cậu đã rất mệt mà… Tôi càng hận hơn bản thân mình, hận vì không biết cậu đã phải vượt qua từng cơn đau ra sao, hận vì thứ cảm xúc trẻ con của mình, hận vì để cậu biến mất.

Tôi vẫn đang ở đây, trên tay là bức thư duy nhất và cuối cùng của cậu. Đây thực sự có phải là những gì cậu muốn, từng dòng chữ khiến trái tim tôi như câm lặng, tôi hiểu rằng đây là tận sâu tâm can của cậu, là nét chữ được viết bằng bàn tay run rẩy của thứ bệnh quái ác. Tôi biết tôi đã sai quá nhiều, từ giờ tôi sẽ không thích đơn phương cậu nữa, người tôi yêu!

“nếu rời đi khiến cậu đau như vậy. Chi bằng tôi đừng đến, đơn phương lâu như vậy chẳng phải nên dừng lại. Vì giờ không còn là mình cậu thích đơn phương đâu, Tôi yêu đơn phương em được chứ? Tôi yêu em. Hãy sống một đời an nhiên và hạnh phúc vì tôi!

Lê Thu Huyền

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Bà Hồ Xuân Hương có câu thơ: “Bác mẹ sinh ta phận ốc nhồi/Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi”. Lăn lóc là từ đôi cùng có ngh...
Uống cho quên hết nỗi đau Tháng ngày chật chội úa nhàu cõi riêng Ấu thơ mang trọn ưu phiền Lớn khôn lận đận truân chu...
Cuốn sách “Phạm Phú Hải – Tác phẩm và dư luận” ra đời sau hơn mười năm ngày mất của thi sĩ là sự ghi nhận xứng đáng c...
Rét nàng Bân Muộn màng vắt qua ngõ Cố gồng lên chắn che nỗi người vò võ Trong sớm nay ai gọi gió tràn về? …...
Tôi vội về cho kịp buổi hoàng hôn Thương khói bếp mẹ nghèo cay khóe mắt Vạt cải ngồng cuối mùa vàng lay lắt Tím nụ...
Tháng Ba về mang theo hạt nắng mới Cơn gió chiều buông vội xuống bên hiên Bông hoa gạo rực hồng con n...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
“Trời Nam hoa mai đua nhau nở Đất Bắc sắc đào vạn người say” (Xuân Thời) Thay mặt cho Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam, thay mặt cho đội ngũ Quản trị viên – những người đang ngày ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thiên thần trong bạn là ai?
Cuộc đời này sẽ xuất hiện một người thương bạn vô cực. Dù bạn có tật hay tức giận, hay những lúc...
Ba ở nơi thiên đàng!
Ba đã vất vả rồi, chiến binh của con. Ở một thế giới mới sẽ không còn đau đớn nào đe doạ ba nữa....
Thứ Hai, Tháng Ba 27, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Kiến thức , Thông tin - Kiến thức
Thứ Sáu, Tháng Ba 24, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Ba 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Ba 19, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Ba 13, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Ba 12, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Ba 11, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Hai 13, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Hai 10, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 29, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 28, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 27, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Kiến thức , Thông tin - Kiến thức
Thứ Tư, Tháng Một 25, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Kiến thức , Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Một 24, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 22, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 26, 2022 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 24, 2022 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 19, 2022 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Mười Hai 16, 2022 Biên tập viên Khánh Linh Thơ