Em trong mắt tôi


Cô ấy nói với tôi chỉ cần tin tưởng và đi theo cô ấy thì nhất định tôi sẽ gặp được thiên sứ…

Ngày hôm qua…
Tôi và em nắm tay nhau cùng sóng bước dưới tiết trời mùa đông của Hà Nội. Cái lạnh cứa vào da thịt rét buốt nhưng chẳng thể nào len lỏi được trái tim của những người đang yêu đương cuồng nhiệt. Hơi ấm từ đôi bàn tay em khiến mùa đông Hà Nội chẳng còn đáng sợ như cái cách người ta vẫn thường ngán ngẩm và thầm ước cho nó mau chóng qua đi. Tôi muốn bên em thật dài lâu, muốn cùng em đi đến nơi cùng trời cuối đất, từ thanh xuân vụng dại cho đến khi mái tóc chúng tôi bạc đi vì năm tháng.

Ngày hôm nay…
Cũng là một ngày đông lạnh giá như thế, em nắm tay tôi nhưng lại tàn nhẫn vô cùng. Em nói chúng ta nên dừng lại rồi thản nhiên bước đi bên cạnh người đàn ông xa lạ đó. Tay tôi lạnh nhưng cũng chẳng thể nào giữ em ở lại, trái tim tôi đau những chắc chắn sẽ không nhu nhược mà cầu xin em ở lại bên mình. Một thằng con trai như tôi dẫu có yêu em nhiều bao nhiêu cũng chẳng đủ để thử ngu ngốc một lần vì em. Bởi bản ngã này, tôi hoàn toàn không có lỗi. Là em thay lòng, là em chẳng còn muốn giữ trọn lời thề bên tôi nữa. Và cứ thế, tôi ngang ngạnh đổ hết mọi lỗi lầm cho em để cố gắng giữ lại cho bản thân chút tự trọng cuối cùng. Đúng vậy!
Thứ tự trọng chết tiệt đó đang khiến tôi nghẹt thở, đang làm tôi như điên dại, vì trái
tim tôi ấy mà, ngàn vạn lần muốn níu lấy tay em.  Kể từ đây, tôi sẽ phải học cách từ bỏ cô gái mà tôi vẫn đang yêu tha thiết. Cô gái ấy vẫn vẹn nguyên nét cười, mái tóc và cả những ngổn ngang trong mắt tôi…

Ban ngày, tôi bắt đầu lao vào công việc như một kẻ điên. Đêm về, tôi ngập ngụa trong những cơn say triền miên và dai dẳng. Tôi tin chỉ khi tôi chìm đắm trong thứ lâng lâng bất cần đó, tôi mới có thể không nghĩ về em nữa. Tôi cũng đã thử đến gần vài, ba cô gái khác nhưng thật tệ là tôi vẫn không thể bắt ép mình không nhớ đến em. Trái tim tôi như thắt lại khi nghĩ rằng giờ đây em đang ấm êm bên người mới. Tôi trách em rồi lại tự dằn vặt bản thân mình, tôi luôn cố hỏi tại sao em lại có thể dễ dàng mà đánh rơi một cuộc tình như vậy? Rằng trong mắt em, tôi chỉ là tạm bợ, chỉ là không có chút động lòng nào hay sao?
Và cứ thế, tôi một mình gặm nhấm nỗi nhớ em giữa cái lạnh của mùa đông. Tôi những tưởng bản thân mình có thể chết đi, không phải bởi ngột ngạt quanh mình mà bởi nhớ em nhiều đến nỗi không thể nào quên em được.

-“Đi cùng tôi đi! Tôi sẽ giúp anh gặp được thiên sứ!”

Một cô gái xa lạ đã cố mời mọc tôi như thế chỉ để thuyết phục tôi tham gia chuyến đi phượt hai ngày lên Mù Căng Chải. Thật ra, một kẻ như tôi chẳng bao giờ tin vào những chuyến đi như thế sẽ mang lại chút hay ho gì, đừng nói là gặp được thiên sứ. Nhưng có lẽ tôi nên thử, thử một lần buông xuôi tất cả, thử một lần gục ngã, thử một lần làm một chuyện điên rồ và thử một lần quyết tâm quên được em. Bởi tôi tin nếu tôi còn gắng gượng ở lại nơi này nữa thì mùa đông Hà Nội sẽ nuốt chửng tôi mà chẳng hề thương tiếc và tôi sẽ chẳng bao giờ có thể đứng dậy được nữa.

Tôi trách em rồi lại tự dằn vặt bản thân mình, tôi luôn cố hỏi tại sao em lại có thể dễ dàng mà đánh rơi một cuộc tình như vậy? (Ảnh: Internet)

Nghĩ thế, tôi nhắn tin xác nhận sẽ tham gia chuyến hành trình cho cô gái ấy , biết đâu tôi sẽ gặp được thiên sứ thật. Tôi cười khẩy với cái suy nghĩ trẻ con đó của mình. Tôi không hề nhận ra rằng, nụ cười ấy đã lâu lắm rồi mới lại thấy xuất hiện trên môi.
Thì ra, đất trời này xinh đẹp đến như vậy và…
Tôi như một kẻ ngủ mơ sau hàng nghìn năm mới tỉnh dậy và chợt nhận ra mọi thứ xung quanh mình đều lạ lẫm. Mà không! Là những điều rất đỗi quen thuộc nhưng chưa bao giờ tôi cho phép bản thân mình cơ hội để nhìn ngắm nó. Mây xanh, bầu trời cao và rộng, những dãy núi cứ nối tiếp nhau chạy dài theo cuộc hành trình của chúng tôi. Chúng tôi! Những con người chẳng hề quen biết bỗng nhiên thấy sảng khoái và thân thuộc vô cùng. Có thể, tất cả mọi người ở đây đều có câu chuyện riêng của mình, có kẻ chỉ đơn giản thích là đi nhưng cũng có những người như tôi vì để chạy trốn hiện tại khắc nghiệt và để lại được sống thêm một lần nữa nên mới đi. Dù là lý do gì đi chăng nữa thì tôi tin những gì đang diễn ra trước mắt đều khiến mọi người thấy bình yên, thấy tâm hồn mình lại tươi xanh đến lạ, lại muốn yêu và muốn được yêu cuồng nhiệt thêm một lần nữa…

Mây xanh, bầu trời cao và rộng, những dãy núi cứ nối tiếp nhau chạy dài theo cuộc hành trình của chúng tôi (ảnh: internet)

Tôi đứng trên đỉnh đèo, nhìn ra xa tận trời mây, tôi thở dài rồi mỉm cười một lần nữa. Tự nhiên, tôi muốn hít hà thật lâu thứ không khí đang hiện hữu ở quanh mình. Lạnh thật đấy nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy không muốn dời đi.

-“Đi nào! Chúng ta đi gặp thiên sứ thôi”.

Cô ấy xuất hiện để giữ lời hứa ban đầu với tôi. Thiên sứ là có thật…
Cô ấy nói với tôi chỉ cần tin tưởng và đi theo cô ấy thì nhất định tôi sẽ gặp được thiên sứ…
Những đứa trẻ nghèo khó lọt thỏm giữa những đồi mâm xôi xanh mơn mởn và căng tràn nhựa sống. Quần áo các em nhàu đi vì chẳng bao giờ được là phẳng phiu hay nhuốm màu đất bẩn trên những hành trình dài và gồ ghề sỏi đá. Đôi chân trần lấm lem vô vàn những vết xước, vì đá nhọn, bùn trơn, vì cánh mâm xôi vô tình cào cứa vào da thịt, đôi khi rỉ máu nhưng chẳng hề thấy đau. Các em hướng dẫn chúng tôi cách đi xuống đồi mân xôi để khỏi trơn trượt, vấp ngã.

Các em cười với những chồi mâm xôi mơn mởn, với bầu trời ở tận tít trên cao, với những người trẻ đang sầu não vì thanh xuân buồn chán và tuyệt vọng (ảnh: internet)

Những đứa trẻ nói với nhau những câu chuyện mà tôi chẳng bao giờ có thể hiểu được, chỉ biết rằng khuôn miệng các em luôn cười thật tươi và mãn nguyện. Nụ cười các em mang hình hài của nắng. Chói chang nhưng lương thiện vô cùng. Các em cười với những chồi mâm xôi mơn mởn, với bầu trời ở tận tít trên cao, với những người trẻ đang sầu não vì thanh xuân buồn chán và tuyệt vọng.

Tôi không thể mường tượng ra giữa mùa đông lạnh giá, những tấm áo mỏng manh kia lại có thể đủ sưởi ấm được các em. Tôi cố hình dung trong đầu mình các em đã phải vất vả, nhọc nhằn như thế nào để chống chọi với mùa đông khắc nghiệt này. Liệu những đốm lửa yếu ớt với mấy củ khoai nướng sần sùi kia có khiến mùa đông của các em bớt giá lạnh hơn không? Và tôi! Một kẻ đang đau đớn vì một người con gái, một kẻ có thể vì một người không xứng đáng như thế mà đày đọa cuộc sống của mình liệu có thấy xấu hổ với những thân hình gầy nhom, đang gồng mình lên để bớt rét, để mỉm cười hay không?

Tôi trở lại Hà Nội cô đơn và lạnh giá. Nhưng tôi chẳng còn ủ rột và chán trường như ngày em bước ra đi nữa. Tôi khoác vội lên mình chiếc áo khoác rồi bình yên bước xuống phố. Hôm nay tôi có một cuộc hẹn, với một cô gái trong bức ảnh mà tôi mới đặt ở nơi bàn làm việc. Một cô gái với nụ cười trong trẻo đang chia những cái kẹo mút đến tay những đứa trẻ mà tôi đã vô tình chụp được trong khoảnh khắc.

Cô gái ấy gọi những đứa trẻ đó là thiên sứ và tôi tin, cô ấy cũng là một thiên sứ.
Thiên sứ của những thiên sứ. Ít ra là, trong mắt tôi…

Team Sống đẹp

 

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viếtPodcast Cây Bút TrẻQuy định hoạt động
Cộng đồng trên FacebookCộng đồng nhóm ZaloGIỌNG THU VÀNG 2025
 

0 Comments

    Leave a Reply

    You must be logged in to post a comment.

    Mình lớn lên từ quê – trong một gia đình nông dân, nơi từng giấc mơ đều phải đánh đổi bằng rất nhiều nỗ lực. Mọi điều...
    Tham gia một chương trình, ai cũng mong là mình chiến thắng. Nhưng giải thưởng thì cũng chỉ có những số lượng nhất đị...
    Chẳng thể nào giấu mọi thứ vào đêm Ta khờ khạo tin vào những điều thiêng liêng nơi cõi thế Trăng vẫn tròn vành mỗi m...
    Phải chăng con người ta hối hả với vòng quay cuộc sống. Họ ích kỉ và sống cho riêng mình? Phải chăng những gì hiện đạ...
    Đứng giữa những ngã ba đường của tuổi trẻ, bạn đã từng cảm thấy rất chông chênh? Cảm thấy bản thân bị bòn rút tất cả ...
    Em về Mỹ Tho giữa mùa thu vàng lá lộc vừng Giữa mùa thương chúng mình thôi lưng chừng, thôi nhung nhớ Giữa những cảm ...
    Mẹ ơi! Đã biết bao lần con ngồi co ro ở một góc phòng đơn lẻ, con lắng nghe tiếng mưa róc rách đầu mùa đang giăng tr...
    Em dấu gì trong màu nắng thủy tinh Mà chiều nghiêng lung linh vàng phiến lá Mây lãng du kéo trời xanh vào hạ Anh thẩ...
    Anh có còn nhớ Hà Nội của những năm trước, có anh có em trên con phố quen thuộc, chúng mình cùng dắt tay nhau la cà n...
    Hưởng ứng tinh thần kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, CBT Việt Nam đã phát động mini game cho các giọng đọc trong GROUP GIỌNG THU VÀNG. Theo đó, mini game có chủ đề các g...
    BTC Giải thưởng Giọng Thu Vàng 2025 nhận được một số thư từ bạn đọc, các thí sinh và người nghe và theo dõi chương trình có kiến nghị về việc thay đổi thời gian diễn ra của 2 vòng thi trong khuôn k...
    Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
    Hoài niệm
    Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
    Biến cố và trưởng thành!
    Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
    Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
    Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
    Góc nhỏ trong tim BiBo
    BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
    Khoảng trời màu trắng
    Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
    Bông hoa thanh xuân
     “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
    Thứ Hai, Tháng 4 07, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Hai, Tháng 4 07, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Năm, Tháng 4 03, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Năm, Tháng 4 03, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Tư, Tháng 4 02, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Ba, Tháng 4 01, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Ba, Tháng 4 01, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Bảy, Tháng 2 01, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 29, 2025 CBT Việt Nam Thông báo Quản trị
    Chủ Nhật, Tháng 1 26, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Ba, Tháng 1 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ