Tiếng mưa (Phần 3) – Truyện ngắn Nguyễn Hòa Bình


Cô cảm nhận hình như Cường có cái gì đó đang thay đổi, anh không còn tâm sự với cô về công việc, về cuộc sống như trước.

Nhật Lệ hét lên khi nhìn thấy !

Cường đang ngồi bên chậu quần áo hì hục vò giặt bộ đồ ngủ tối qua cô mặc, kéo chăn nhìn vào trên người Nhật Lệ khoác một bộ đồ khác.

Tiếng hét làm Cường giật mình quay lại, sao vậy?
-Có chuyện gì thế em…e…m…em, Cường lắp bắp…

– Chuyện gì à ? Tối qua cậu đã làm gì tớ ?

– Tớ…tớ… anh yêu em mà Nhật Lệ !

Cường tiến lại bên cô lay nhẹ bờ vai, cô đẩy tay anh ra khóc như đứa trẻ. Cường bối rối chưa bao giờ anh dỗ dành phụ nữ, càng nói thì Nhật Lệ càng khóc. Anh ôm cô vào lòng được một lúc thì Nhật Lệ hỏi ?

– Anh yêu em chứ ?

– Cường vui hẳn lên, yêu…yêu em nhiều lắm !

Cô dụi đầu vào vai Cường cả hai hoà vào nhau, ánh nắng ban mai trời Sài Gòn rọi vào khe cửa, phố phường bắt đầu cho một ngày mới.

Cô dụi đầu vào vai Cường, phố phường bắt đầu cho một ngày mới.

Thời gian thấm thoắt mới đó mà ba năm kể từ ngày cô và Cường vào thành phố học tập. Tuy Cường có đi làm thêm nhưng cả hai chủ yếu sống nhờ vào tiền mà cha cô gửi vào hàng tháng.

Từ ngày cha cô lấy vợ, người phụ nữ năng nổ. Bà là chủ vựa gạo có mặt ở nhiều tỉnh thành, cả ở quê cô và cả Sài Gòn đều có cửa hàng kinh doanh của mẹ kế cô.

Bà là dân kinh doanh, dáng người đẩy đà, đôi mắt ướt át nom rất tình. Vì là mẹ kế nhưng bà chỉ hơn cô chục tuổi, trông bà luôn hừng hực lửa yêu nhất là vòng một căng tròn, vòng ba mũm mĩm. Bà đi qua những cặp mắt của nhiều gã đàn ông háu gái vẫn giỏi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

Không biết vì tình yêu với mẹ quá lớn, hay vì đa nghi nhưng cô luôn thấy nất an mỗi lúc gặp mẹ kế, mặc dù cô vui khi cha cô có người bầu bạn.
Từ ngày cha cưới mẹ kế tiền sinh hoạt hàng tháng của cô mẹ kế mang tới tận nơi, bà còn dúi thêm vào tay cô mấy triệu.

– Con cứ cầm lấy mà chi tiêu, mua thêm quần áo, con gái là phải đẹp con ạ !

Cô thì không cần tiền mấy nhưng vì có Cường nên số tiền cha cô cho chi tiêu tằn tiện lắm mới đủ, nay được mẹ kế cho thêm nên cả hai không lo tiền bạc nữa.

Chiều nào người dân nơi xóm trọ cũng thấy cặp trai gái tung tăng ra chợ mua đồ về nấu cơm, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, tình tứ như vợ chồng.

Cuộc đời sinh viên dài đằng đẵng cũng trôi qua cô và Cường tốt nghiệp, ngày nhận bằng cha cô cùng mẹ kế bay vào để chúc mừng cũng như muốn đón cô về chăm lo trang trại.

Cường muốn ở lại thành phố làm mấy năm kiếm ít vốn rồi hãy về với lại các em anh đã lớn cũng cần tiền ăn học, thế là Nhật Lệ năn nỉ cha cô cho ở lại thêm một thời gian.

Nếu là trước đây chắc hẳn cha cô không cho nhưng giờ cha có bà Hoàng Oanh, trang trại giờ đây lớn mạnh nên cha thuê người làm, ông chủ yếu trong coi nên đồng ý cho cô ở lại hai năm.

Cường xin vào một công ty xây dựng, may thay đang có công trình gần chỗ trọ. Nhật Lệ xin vào làm trong một vườn ươm chủ yếu lấy kinh nghiệm trồng trọt. Họ vẫn như ngày đi học, sáng đi làm chiều bề quấn quýt bên nhau.

Dạo gần đây bà Hoàng Oanh hay ghé chỗ cô, có lẽ cha không yên tâm nên kêu bà lui tới xem cô sống thế nào.

– Con cầm tiền ra chợ mua gì về nấu ăn, tối nay mẹ ăn cơn với tụi con. Bà đưa cho cô một xấp tiền.

– Dì cứ ở lại con ra chợ mua về nấu, con đi làm có tiền Dì không phải cho con nữa đâu.

– Thì con cứ cầm lấy mua thêm quần áo mà mặc.

– Không cần đâu Dì ạ !

– Con bé này, nói rồi bà cất xấp tiền vào túi.

Đúng lúc Cường đi làm về ghé sang.

– Đi chợ chưa em? (anh hỏi khi gặp Nhật Lệ ở cổng)

– Có Dì ghé chơi em đi chợ đây anh cắm cơm nhé (cô nheo mắt tình tứ khi Cường cầm tay cô kéo lại).

Từ ngày vào Miền Nam cô mày mò học hỏi để nấu ăn, món canh cá rô rau cải mà cô nấu luôn làm Cường tấm tắc. Hôm nay có Dì cô quyết nấu mấy món coi như thử nghiệm, chỉ cần nghĩ đến cảnh Cường ngồi ăn ngon lành là cô thấy hạnh phúc xiết bao.

Mới nhìn vào mâm cơm bà Hoàng Oanh đã tấm tắc khen, không ngờ Nhật Lệ lại có thể làm được nhiều món như thế.

Dì có đề nghị như này hai đứa xem sao nhé !
Dạo này công việc kinh doanh của Dì đang phát triển một mình Dì đi đi về về nên không có thời gian chăm sóc cha con, ở trong này giờ rất cần người trông coi nên Dì muốn Cường qua làm quản lí hộ Dì.

– Anh Cường về làm cho Dì ư?

– Sao con ngạc nhiên thế?

– À con vui thôi ạ ! Anh đi làm công trình cực lắm Dì ạ !

Cường trầm tư, bao năm đèn sách bây giờ bỏ đi cũng phí nhưng làm cho Dì chắc chắn anh sẽ có cuộc sống tốt hơn.

– Sao Cường? Về làm cho Dì nhé ?

– Dạ !

– Tốt rồi Dì cảm ơn hai đứa nhé, tí đi hát karaoke Dì khao nhé !

Thế là từ đó Cường về làm cho bà Hoàng Oanh, công việc chính là quản lý nhân viên bán hàng và xuất nhập kho.

Mới đi làm được hơn tuần mà Nhật Lệ thấy Cường thay đổi, anh mua quần áo mới thay hết quần áo cũ. Cô hỏi thì anh bảo bà Hoàng Oanh kêu thay đổi để hợp với môi trường, anh cũng bớt về ăn tối cùng cô. Có nhiều đêm mười hai giờ đêm anh mới về người nồng nặc mùi rượu.

Cô cảm nhận hình như Cường có cái gì đó đang thay đổi, anh không còn tâm sự với cô về công việc, về cuộc sống như trước.

mãi mãi là bao xa
Cường có cái gì đó đang thay đổi, anh không còn tâm sự với cô về công việc, về cuộc sống như trước.

Mới đi làm cho bà Hoàng Oanh ba tháng mà Cường đã mua xe Sh, anh bảo bà chủ cho trả dần trừ lương.

Dạo gần đây mẹ kế thường xuyên lui tới nơi cô trọ, lại ở lại ăn cơm không vội vã như trước. Bà khen ngợi Cường đủ thứ, bà bảo có Cường bà không phải lo nghĩ nhiều về công việc, có thời gian đi làm đẹp, đi shopping, nom bà nay phơi phới hồng hào.

Mới đó mà hơn năm từ ngày cô đi làm, nay cô về thăm cha, Cường bận nên không về. Cánh đồng quê vẫn còn đó, xanh trong và hiền hoà. Cha cô ra đón ở đầu dốc nơi cô ngày xưa hay ra đón cha cô khi ông đi đâu đó.

-Cha…! Sao không ở nhà mà ra tận đây đón con ?
– Cha phải đi đón con gái rượu chứ !

Cha nhón tay đỡ chiếc ba lô từ vai cô, cả hai vừa đi vừa nói chuyện. Bàn tay gầy gò của cha nắm lấy tay cô, mái tóc gần như bạc trắng. Cha cô đã già, tự nhiên hai hàng nước mắt tuôn trào cô thương cha cô quá.

Cô cứ nghĩ có mẹ kế nhà cô sẽ ngăn nắp, hay chí ít trong tủ lạnh cũng có ít đồ ăn dự trữ. Bất ngờ hơn cha cô vẫn sống như xưa, cái áo sờn vai, cái quần cũ kỹ, cả căn nhà trống trơn cô cảm nhận nhà vẫn thiếu đi bàn tay phụ nữ.

– Cha ạ ! Dì ít ở nhà hả ba ?

– Dì bay bận kinh doanh suốt, mà con không phải lo ba vẫn lo cho mình được mà. Nói rồi cha ra sau chuồng gà bắt một con làm thịt, cô vào bếp cắm cơm nấu những món mà cha cô thích.
Suốt bữa cơm ông cứ hỏi đủ chuyện về cuộc sống của cô, của Cường. Bàn tay lỏng khỏng liên tục gắp thức ăn bỏ vào bát cô.

Buổi sáng về nhà, chiều Nhật Lệ ra chợ huyện mua đủ thứ vật dụng cần thiết cho cha, cứ như về nhà mới. Cô cảm nhận có cái gì đó không ổn trong quan hệ của cha và bà Hoàng Oanh, thế nhưng cô không dám hỏi sợ làm không khí căng thẳng.

Những người hàng xóm nói với cô rằng bà mẹ kế của cô có nhiều mối quan hệ phức tạp. Cô chỉ cầu mong cha cô bình an mong rằng cha và dì vui vẻ.

Một tuần cũng trôi qua cô lại phải đi, cha cô lại lúi húi lo sắm sửa đồ đạc cho cô, ngoài kia rừng thông như rít lên bản tình ca muôn thuở, làn gió mát bình yên nơi quê nhà làm cho hai hàng nước mắt cô trào ra, nhìn cha cô không nói được lời nào. Ánh mắt buồn xa xăm của cha như làm tim cô tan nát, giá như…            (Còn nữa)

Tác giả: Nguyễn Hòa Bình 

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ