Quê hương, nơi tình yêu bắt đầu


Quê hương, nơi cha bắt đầu đặt từng viên gạch đầu tiên vững chắc xây nên một mái nhà nhỏ nhưng đong đầy yêu thương. Nơi có con đường chạy thẳng vào tim người đối diện dẫu chỉ lần đầu gặp gỡ. Và quê hương, nơi có bến sông xưa bắt đầu cho những chiếc thuyền ước mơ một hành trình tìm bến đỗ mới.

Quê hương, nơi tình yêu bắt đầu

“Quê hương là gì hở mẹ, mà cô giáo dạy phải yêu”. Đó là lời bài thơ tôi đã được học trong những năm đầu đời cắp sách tới trường mà đến tận hôm nay tôi chưa bao giờ quên. Không phải ngẫu nhiên mà bài thơ ấy được chọn để dạy cho chúng ta ở cái tuổi mới vừa chập chững ê a đôi ba chữ, bởi điều gì cũng có những lí lẽ riêng. Bài học đầu đời ngày xưa như muốn ta biết yêu lấy quê hương mình không phải qua điều gì xa vời mà đó chính là những hình ảnh dung dị và gần gũi nhất. Để mỗi khi đi đến một vùng đất mới nào đó xa xôi, chính những hình ảnh dung dị kia làm ta khắc khoải khôn nguôi nỗi nhớ nhà, nhớ quê hơn bao giờ hết.

Với riêng tôi, quê hương dẫu có nghèo cũng là nơi bà đã sinh ra mẹ, và rồi mẹ lại sinh ra tôi trên chính mảnh đất ấy. Mảnh đất khô cằn bao đời khó nhọc sinh ra và nuôi nấng bao thế hệ lớn lên rồi thành gia lập thất. Rồi cũng chính những con người được sinh ra từ mảnh đất nghèo lại bỏ nó mà đi muôn nơi tha phương cầu thực, trong đó có cả tôi. Khi ấy, hai tiếng “quê hương” chỉ còn trong nỗi nhớ và hiện lên rõ mồn một trong miền kí ức riêng mỗi người. Điều đó cũng dễ hiểu thôi, bởi có mấy ai chịu an phận mà sống suốt đời với một mảnh đất cằn cõi không thể cho họ những thứ họ ước mơ. Vậy là tôi cũng như họ, đành bỏ những điều rất đỗi thân thương đã gắn bó suốt một khoảng thời gian dài ở lại với tiếng gọi “quê hương” để đến một nơi xa lạ với ước mơ đổi đời. Chúng tôi lao vào vòng quay cuộc sống hối hả và bon chen. Chúng tôi bắt đầu học làm người thành phố, học làm quen với mùi khói bụi thay cho mùi đốt đồng khen khét năm nào. Chúng tôi học cách ăn những bữa ăn đắt tiền thay cho những củ khoai lùi vào tro bếp mà ngày xưa đã từng là món ngon nhất trần đời. Chúng tôi học cách nói nhanh, bước vội và cất lại nụ đậm chất quê hương vào sau lớp mặt nạ dày cộm mà chúng tôi phải đeo mỗi ngày. Người thành phố chánh tông họ luôn bận bịu với những tính toan đồng tiền bát gạo, bận với cuộc đấu tranh sinh tồn trong hằng hà sa số con người cùng sống trong một thành phố. Thế nên với chúng tôi – những con người thành phố nửa vời cũng phải tập quen dần với sự vội vã ấy. Để trong phút giây nào đó chợt chạnh lòng nhớ quê quay quắt, chỉ muốn leo lên xe đò về thật nhanh để tìm lại chút “quê” sau tháng ngày rong rủi học đòi làm người cao sang.

Đó là khi vô tình ta nhìn thấy vài mớ rau đồng, rau dại được ai đó bán ở một góc khuất trong buổi chợ chiều hôm ấy. Tôi chợt thèm món bông bí vàng xào với mớ tép bạc mà mỗi khi mưa xuống tôi hay đòi mẹ nấu cho ăn. Đó là khi trông thấy một ghánh khoai lang được bày sơ sài ở góc ngã tư khi chờ đèn đỏ. Tôi lại thèm những buổi đốt đồng, mùi rơm rạ cháy bay tít tắp tận cánh đồng bên kia, hòa lẫn trong đó là vị bùi bùi ngọt thơm của vài của khoai lang hay vài con cua đồng được tôi vùi vào trong đấy. Cái mùi khét lẹt ấy vậy mà nó lại ăn sau vào tâm trí tôi dai dẳng nhất, với tôi nó thơm một cách bình dị mà chẳng có hương nước hoa nào sánh bằng.Là một buổi chiều tan tầm chạy ngang một ngôi trường tiểu học. Ập vào mắt tôi là vô vàn con diều đủ loại đủ màu. Tôi chợt thèm những ngày đội nắng chạy dọc trên cánh đồng cùng lũ bạn thời ấu thơ. Buông mình ra với cái nắng cái gió, thả giấc mơ vào từng cánh diều giấy bay lên bầu trời xanh cao vút. Chợt giật mình, hóa ra bao năm qua tôi đã quên mình cũng từng là một người nhà quê.

Quê hương, nơi cha bắt đầu đặt từng viên gạch đầu tiên vững chắc xây nên một mái nhà nhỏ nhưng đong đầy yêu thương. Nơi có con đường chạy thẳng vào tim người đối diện dẫu chỉ lần đầu gặp gỡ. Và quê hương, nơi có bến sông xưa bắt đầu cho những chiếc thuyền ước mơ một hành trình tìm bến đỗ mới. Giờ đây khi con thuyền ngày nào đã cập bến an toàn tôi lại khát khao thèm được thả mình ngược trôi lênh đênh về lại bến đò xưa. Thế nhưng nào phải chuyện bông đùa vì nước sông có bao giờ chảy ngược cũng như chúng ta nào được tắm hai lần trên cùng một dòng sông.

Người ta hay nói, có đi muôn nơi thì mới biết được giá trị của ngôi nhà, có đi vạn nẻo đường thì mới hay đường về nhà là thênh thang và rộng mở nhất thế gian. Khi đứng ở trong vị trí của một kẻ tha phương cầu thực tôi mới thực sự thấu hiểu câu nói kia. Quê hương là thứ thiêng liêng nhất. Ta có thể quên bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc sống hối hả này nhưng nhất định không được quên nơi “chôn rau cắt rốn”, nhất định không được quên nơi cất tiếng khóc chào đời và cũng là nơi nâng ta những bước chân đầu tiên còn chưa vững. Ta có thể thay lòng đổi dạ, nhưng mảnh đất nghèo ấy chẳng bao giờ biết phụ tình. Bất cứ khi nào ta về, dẫu qua bao năm mọi cảnh vật có đổi thay cũng hóa thành quen thuộc. Chỉ cần trong tim ta còn có quê hương, đi bất kì đâu ta cũng thấy tự hào và dạn dĩ. Sông có cội, nước có nguồn và ta cũng có quê hương làm nơi khởi đầu cho tất cả.

Tác giả: Ngân Tăng

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viếtPodcast Cây Bút TrẻQuy định hoạt động
Cộng đồng trên FacebookCộng đồng nhóm ZaloGIỌNG THU VÀNG 2025
 

0 Comments

    Leave a Reply

    You must be logged in to post a comment.

    Mình lớn lên từ quê – trong một gia đình nông dân, nơi từng giấc mơ đều phải đánh đổi bằng rất nhiều nỗ lực. Mọi điều...
    Tham gia một chương trình, ai cũng mong là mình chiến thắng. Nhưng giải thưởng thì cũng chỉ có những số lượng nhất đị...
    Chẳng thể nào giấu mọi thứ vào đêm Ta khờ khạo tin vào những điều thiêng liêng nơi cõi thế Trăng vẫn tròn vành mỗi m...
    Đưa tay hái một đóa sen Mỉm cười… Thế sự rối ren thế à? Thì ra giữa chốn Ta Bà Người quên hai chữ thật thà quá ...
    Mấy bữa nay là thời điểm mà các địa phương, đơn vị tổ chức lễ giao nhận quân. Lẽ dĩ nhiên, sẽ là những cuộc chia tay,...
    Anh chẳng còn cô đơn như ngày đóGiờ bên anh đã có thêm một người Một vòng tay cùng đi qua gian khó Hai năm r...
    Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng trưng cho ước mơ, hy v...
    “The English Patient” (Bệnh nhân người Anh) đạt được 9.000 phiếu bầu chọn từ độc giả, trở thành tác phẩm hay nhất tro...
    Tôi về, đã muộn mất mùa hoa gạo nở, muộn mất một bầu trời rực rỡ sắc đỏ cháy.Tôi đã qua mất cái thời tươi đẹp nhất củ...
    Hưởng ứng tinh thần kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, CBT Việt Nam đã phát động mini game cho các giọng đọc trong GROUP GIỌNG THU VÀNG. Theo đó, mini game có chủ đề các g...
    BTC Giải thưởng Giọng Thu Vàng 2025 nhận được một số thư từ bạn đọc, các thí sinh và người nghe và theo dõi chương trình có kiến nghị về việc thay đổi thời gian diễn ra của 2 vòng thi trong khuôn k...
    Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
    Hoài niệm
    Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
    Biến cố và trưởng thành!
    Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
    Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
    Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
    Góc nhỏ trong tim BiBo
    BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
    Khoảng trời màu trắng
    Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
    Bông hoa thanh xuân
     “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
    Thứ Hai, Tháng 4 07, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Hai, Tháng 4 07, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Năm, Tháng 4 03, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Năm, Tháng 4 03, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Tư, Tháng 4 02, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Ba, Tháng 4 01, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Ba, Tháng 4 01, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Bảy, Tháng 2 01, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 29, 2025 CBT Việt Nam Thông báo Quản trị
    Chủ Nhật, Tháng 1 26, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Tư, Tháng 1 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Ba, Tháng 1 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
    Thứ Sáu, Tháng 1 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ