Có một thời ta 17 tuổi – Tản văn Duy Micheal Ballack
Điều mà ta hối hận nhất trong cuộc đời này có lẽ là đã bỏ lỡ mùa hè năm ấy, khi lời tỏ tình với bạn mãi không thốt ra thành lời rồi đành mặc số phận đưa ta và bạn xa nhau, xa mãi… Tình cảm yêu thương lặng thầm giữ kín ba năm trời cũng đành chôn giấu mãi mãi trong tim làm kỉ niệm không thể quên mà thôi!
Có một thời ta 17 tuổi với những ngày đầy nắng trong xanh và bầu trời rực rỡ, rong ruổi trên chiếc xe đạp cùng lũ bạn qua từng con đường, góc phố chỉ để đi ăn một ly kem hay một chén chè. Có khi ta lại tụ tập cùng nhau hát ca, vui đùa cả buổi, rồi nói về những điều tươi đẹp đang đợi chờ phía trước, hay hăng say nói về những kỉ niệm vui đã qua.
Có một thời ta 17 tuổi, ta cùng bạn bè vô tư, nhí nhảnh chụp những bức ảnh kỷ niệm một thời hoa mộng. Ta lăng xăng và xông xáo bàn luận làm kỉ yếu hay tổ chức lễ tri ân trưởng thành khi đến ngày tốt nghiệp. Nhưng khi tan lớp, ra về ta lại một mình đứng ngẩn ngơ nhìn theo bóng cô bạn lớp bên đang dần khuất dưới góc sân trường nhạt màu nắng. Ta chỉ dám dõi theo từ xa, chẳng thể tiến tới nói chuyện, dù chỉ một lời chào vì cả ta và bạn đều ngại ngần chẳng dám.
Ta và bạn, chỉ dám kín đáo nhìn nhau mà không khi nào dám đi cùng nhau trên sân trường hay đi xuống căn tin. Ta một lớp và bạn một lớp. Ta lẳng lặng để ý bạn rồi tự mình vẽ ra bao câu chuyện tưởng tượng của riêng mình mà thôi. Ta luôn dõi theo bóng hình bạn, chỉ dám thầm lặng không phô trương.
Điều mà ta hối hận nhất trong cuộc đời này có lẽ là đã bỏ lỡ mùa hè năm ấy, khi lời tỏ tình với bạn mãi không thốt ra thành lời rồi đành mặc số phận đưa ta và bạn xa nhau, xa mãi… Tình cảm yêu thương lặng thầm giữ kín ba năm trời cũng đành chôn giấu mãi mãi trong tim làm kỉ niệm không thể quên mà thôi!
17 tuổi, khi những cánh phượng đỏ thẫm góc sân trường, ta và bạn lúc này mới dám chuyền tay nhau những dòng lưu bút viết vội với bao cảm xúc ngổn ngang của các cô cậu học trò cuối cấp về ngày chia tay. Những dòng chữ nắn nót tâm sự về những kì thi, bao trăn trở, nghĩ suy về nghề nghiệp, cùng muôn vàn những định hướng cho những tháng năm phía trước. Và vẫn chẳng dám ghi một lời yêu thương nhau nào, dù là đơn giản nhất, chỉ biết gò từng chữ, cẩn thận từng ly từng tý để trang giấy được đẹp nhất. Bao tình cảm đong đầy trong những dòng lưu bút ngày nào ta 17 tuổi, mãi còn vương màu mực tím, cánh phượng hồng và cảm xúc tinh khôi cho những dòng kỉ niệm tận đáy lòng của bao người trước ngày sắp xa trường mãi mãi. Đến ngày tốt nghiệp, bạn bè cùng khóa háo hức đứng cạnh nhau chụp ảnh, ta ngại ngần nhẹ kéo bạn lại đứng gần ta để chụp tấm hình kỉ niệm với cả lớp, lần đầu tiên và có lẽ cũng là lần duy nhất trong đời ta dám đứng cạnh bạn một cách công khai như thế.
Chàng thanh niên mặc áo sơ mi cao gầy, cô bé bên cạnh thắt tóc nơ, mặc chiếc áo dài khẽ nghiêng đầu mỉm cười, xung quanh là những gương mặt bạn bè thân quen. Tấm ảnh cả lớp ngày chia tay ấy có lẽ đó là tấm ảnh đẹp nhất mà ta từng có và ta vẫn nâng niu như một báu vật đến tận ngày hôm nay.
Ta và bạn xa nhau từ đó… Đôi khi chỉ kịp thoáng qua nhau một lần, để rồi mãi mãi là một kỷ niệm đẹp của ngày mới lớn.
Có một thời ta và người 17 tuổi.
Tác giả: Duy Micheal Ballack
Bình Luận
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments