Nợ Lào Cai một ngày nắng hạ


Nếu trưởng thành nhất định phải trải qua mất mát và ân hận, tôi rất muốn mình mãi mãi ở cái tuổi 16 ngây thơ và vụng dại ngày ấy…

Những ngày cuối năm, Hà Nội co mình trong màn mưa bụi lạnh giá. Đất thở khẽ những hơi đượm sương, yên lặng đắm mình dưới một trời mưa giăng.

Tôi chậm bước trên con đường nội thành xa lạ, không một người quen, không một cảnh quen, chỉ thấy thoảng qua hương hoa sữa bị mưa làm nhạt mùi lùa qua cánh mũi. Phía xa, xe bus 33 mà tôi vẫn chờ đã chuyển bánh. Tôi không vội, cứ bình thản như một kẻ vô công rồi nghề lấy việc nhìn dòng người xuôi ngược làm công việc chính của mình.“Áo xanh” chợt xuất hiện trong tầm mắt của tôi, phía bên kia đường. Gã cũng như tôi, mải miết đắm mình với xe cộ đang hối hả, chỉ là mục đích không giống nhau. À, kể ra thì gã có mục đích, còn tôi thì không. Tôi nhìn gã, cứ nhìn gã như thế, nước mắt bỗng ứa ra, không kìm nổi nữa. Tôi nhớ…

Ảnh: Internet

17 tuổi, tôi có một mối tình không trọn vẹn. Tôi gọi quãng thời gian ấy là Gió, giống với cách tôi gọi anh. Bên kia bờ ký ức, anh đứng đó, chiếm trọn mảng thanh xuân ngây dại của tôi.
Tôi cũng không biết có nên gọi anh hai tiếng “người cũ” hay không, bởi lẽ tôi chưa từng làm bạn gái anh ngày nào, mà cho đến giờ, bóng hình anh cũng chưa hề phai nhạt trong tâm thức của tôi. Ừ, là một mối quan hệ không tên giữa lưng chừng những ngày hoang hoải, trống vắng của tuổi trẻ. Một chút duyên quen biết, gặp gỡ và yêu thương, để rồi lòng thắt lại khi nhớ về.
Chúng tôi – những người xa lạ cách nhau mấy trăm cây số bị ông trời trêu ngươi đẩy đến bên nhau như hai kẻ ngốc. Không thể kháng cự, không có quyền oán trách, lặng lẽ bước về một phía của thềm hồi ức trải dài. Tôi quen anh ở cái tuổi 16 khờ khạo, còn anh khi đó đã qua một cuộc tình. Anh trở thành người vực tôi dậy sau bao bồng bột của tuổi trẻ, còn tôi cũng như một hồng nhan tri kỷ của anh. 


Một nửa chữ “duyên” gắn kết chúng tôi lại, rồi lại hất văng kẻ có tình với nhau đi xa. Tôi yêu anh, mà anh cũng có tình cảm với tôi. Chỉ là hai kẻ yếu thế, nào chống lại mệnh trời? Người ta gặp gỡ, cũng là để rời xa. Anh cho tôi một sợi hi vọng mỏng manh về thứ tình cảm anh dành cho tôi ngày ấy, nhưng tự lúc nào, anh lại tàn nhẫn hững hờ cắt đứt sợi tơ của niềm tin. Tôi không biết vì sao anh đột nhiên giữ im lặng với tôi như thế, nhưng luôn rõ rằng làm vậy anh cũng không thoải mái là bao. Là hết tình hay vì khoảng cách địa lý của chúng tôi – từ lâu tôi đã chẳng còn bận lòng nữa.

Trong đầu tôi chợt hiện lên giọng nói ấm áp cùng cái má lúm ẩn hiện trên đôi má lúc anh cười. Khi còn là học viên, anh học ở ngoại thành Hà Nội, gần chỗ tôi. Tình cờ quen biết, nhưng chẳng thể như bao người mà tình cờ gặp gỡ. Số lần tôi gặp anh vô cùng ít ỏi, một phần do lịch học của anh, mà phần nhiều vì giữa hai người không đơn thuần là bạn bè, lại chẳng phải người yêu muốn kiếm cái cớ gặp nhau cũng khó. Anh khi ấy là một cậu học viên cảnh sát. Thời điểm anh chấp nhận thứ tình cảm tôi dành tặng cũng là lúc anh bộn bề với những bài học chuyên ngành cùng kỳ thực tập nơi thành phố hoa phượng đỏ.
Đơn phương một năm, đắm mình trong mối quan hệ không tên ba tháng. Không một cái nắm tay, không một lời hứa hẹn, chúng tôi ngang qua cuộc đời nhau bằng một vết sẹo hằn sâu trong tim mỗi người. Ai cũng nói anh im lặng vì muốn tốt cho tôi, vì anh rõ rằng chúng tôi không thể đi tiếp với nhau dù chỉ một bước nữa. Giữa chúng tôi, như dòng trạng thái anh cập nhật: mãi mãi chỉ là người dưng lạc lối. Nghịch lý của cuộc đời chính là ngày anh kết thúc cuộc đời học viên về Lào Cai công tác, tôi chỉ có thể đứng nơi tầng cao lộng gió, nắm chặt viên đạn anh tặng trong tay mà khóc cho thỏa xót thương. 

Anh im lặng, chúng tôi ngay cả bạn bè cũng không phải nữa. Anh chặn Instagram của tôi, tôi cũng hủy kết bạn Facebook với anh. Nhưng vẫn là lòng còn nhớ, còn thương…
Hôm nay, qua bao tháng ngày cô đơn sau cuộc tình ấy, thấy “Áo xanh” đứng phía bên kia đường, lòng lại dấy lên muôn vàn thương nhớ. Tôi gọi những người khoác trên mình bộ cảnh phục ấy là “Áo xanh”. Bởi lẽ ngành đó và màu áo đó tựa như một dấu ấn sâu đậm bám níu lấy tâm trí tôi suốt nửa năm qua, cứ nhìn thấy lại nhớ anh da diết. Hà Nội, đã mưa buồn, sao còn để lòng người vương cả trời thương nhớ?


Tôi có hẹn với Lào Cai – nơi anh đang sống và làm việc bên gia đình và đồng đội một ngày nắng hạ dịu êm. So với bao người thích vẻ đẹp Lào Cai của một mùa đông tuyết phủ, tôi nợ miền đất ấy một mùa nắng yêu thương. Yêu một người nên thương luôn cả nơi người ở. Chỉ là muốn thấy nắng, dù nắng lên thì Lào Cai vẫn đẫm hơi sương. Nhưng nắng, mãi mãi đẹp hơn cơn giông ngày anh đi và màn mưa bụi chiều nay.

Tôi kể bao người nghe câu chuyện và ý định lên Lào Cai của mình, họ đều nói tôi ngốc. Ừ! Tôi ngốc! Nhưng chẳng sao cả. Nếu tuổi trẻ là chấp niệm, tôi sẽ dùng thanh xuân này để ôm trọn bóng hình anh.

Gió

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viết Podcast Cây Bút Trẻ Quy định hoạt động
Cộng đồng trên Facebook Cộng đồng nhóm Zalo GIỌNG THU VÀNG 2025
 

1 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Nghe lời bu, tôi mang thuốc lên để ở góc đầu giường. Căn nhà cũ từ đời ông bà để lại cũng đã sập sệ, dột nát những n...
Còn giờ thì sao? Tôi của những ngày tươi vui, nhiệt huyết ở đâu? Hay chỉ là tôi của những sầu muộn? Cố vùng mình lên,...
Áo dài ơi áo dài Lung linh cài sắc nắng Bung lụa trắng xanh vàng Rạng ngời hồng, tím, đỏ Những bông hoa nho nhỏ Điểm ...
Sau 10 ngày nhận hồ sơ tham gia dự thi, đã có hàng chục các thí sinh được lựa chọn để tham gia sàn đấu âm thanh của G...
Sáng thức dậy… Đếm tóc mình thêm sợi bạc Tha thiết mặn nồng thương mấy cũng phôi pha Đêm bất an về, ơi những ch...
Ta chợt biết cõi lòng mình thảng thốt Một niềm đau cay mắt, ngỡ đọa đày Núm ruột của mình nào phải của ai Sao đành đo...
GIẢI THƯỞNG GIỌNG THU VÀNG 2025 chính thức nhận bài dự thi từ ngày 28/2/2025. Dưới đây là hướng dẫn chi tiết về quy ...
Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam chính thức khởi tranh giải thưởng Giọng Thu Vàng 2025 – cơ hội để tỏa sáng trên sàn đấ...
GIẢI THƯỞNG GIỌNG THU VÀNG 2025 chính thức nhận bài dự thi từ ngày 28/2/2025. Dưới đây là hướng dẫn chi tiết về quy trình và thể thức tham gia Giải thưởng Giọng Thu Vàng 2025. Các bạn có thể tải v...
Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam chính thức khởi tranh giải thưởng Giọng Thu Vàng 2025 – cơ hội để tỏa sáng trên sàn đấu âm thanh dành cho tất cả các MC, những giọng đọc tài năng trên toàn quốc. ...
Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
Hoài niệm
Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
Biến cố và trưởng thành!
Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
Góc nhỏ trong tim BiBo
BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
Khoảng trời màu trắng
Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
Bông hoa thanh xuân
 “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
Thứ Tư, Tháng Một 29, 2025 CBT Việt Nam Thông báo Quản trị
Chủ Nhật, Tháng Một 26, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 23, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Ba, Tháng Một 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Sống đẹp , Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ