Món nợ


Tôi căm hận chính bản thân mình. Chỉ vì sự ích kỷ của bản thân, vì đồng tiền mà tôi đã bỏ mặc Toàn. Lúc Toàn cần tôi nhất thì tôi lại xa lánh…
 Tôi và Toàn là đôi bạn thân từ thời còn đi học. Lớn lên mỗi đứa một nghề nhưng vẫn chơi bời qua lại thân thiết. Tôi làm thợ may và kinh doanh quần áo. Nó làm công an ở trại giam nên cuộc sống cũng có đồng ra đồng vào. Có tiền Toàn thay đổi, trở nên chơi bời quá đà rồi cờ bạc và nghiện hút.
 Cơ quan phát hiện Toàn nghiện hút, nó bị đuổi khỏi cơ quan cùng với một khoản nợ không nhỏ. Gia đình rơi vào cảnh túng bấn. Thi thoảng nó đến vay tiền tôi nhưng chưa bao giờ trả. Phần vì thương nó, phần vì nể tình bạn hết lần này đến lần khác tôi vẫn cho vay. Vợ tôi biết chuyện cằn nhằn mãi. Về sau vừa có ý nghe vợ vừa sợ phiền hà nên tôi cũng có phần lảng tránh Toàn. Có lẽ, vì thấy tôi lảng tránh nên Toàn ít đến nhà tôi và cũng không bao giờ hỏi vay tiền tôi nữa. Tình bạn cũng vì thế mà phai nhạt dần. Mỗi lúc gặp nhau chỉ chào hỏi lấy lệ không ân cần thân thiết như trước.
 Một thời gian sau khi được gia đình và hàng xóm vận động nó cũng cố gắng cai được nghiện và thoát ra khỏi cờ bạc. Hàng ngày nó đi làm phụ hồ, công việc vất vả nhưng thu nhập không được là bao. Vợ con suốt ngày đau yếu nên cuộc sống nhà nó vẫn rất khó khăn. Có lúc tôi muốn qua lại nhà nó nhưng cảm thấy ngượng vì dạo trước đã xa lánh nó.  Toàn có lẽ vì không trả được tiền cho tôi nên thường tránh mặt không muốn gặp.
 Mấy năm sau, Toàn đưa vợ con vào Nam sinh sống. Từ đó chúng tôi không có dịp gặp nhau nữa nhưng thông qua bạn bè vẫn nắm được tình hình của nó. Ở nơi đất khách quê người, cuộc sống của gia đình Toàn vẫn vất vả không có gì đáng cải thiện.
Ảnh: minh họa (internet)
 Bẵng đi một dạo, nghe tin nó ốm tôi cũng gọi điện hỏi thăm. Trong lòng cũng có chút dự đinh vào Nam thăm Toàn. Ngặt một nỗi đường xá quá xa xôi kinh tế lại không có gì là dư dật. Nấn ná mãi, bỗng một hôm tôi nhận được một cuộc điện thoại từ vợ Toàn. Vợ Toàn khóc nói:
– Nhà em bị ung thư phổi đã di căn chắc không qua khỏi. Mấy ngày nay không ăn uống được gì. Bảo gì anh ấy cũng lắc đầu. Chỉ muốn gặp anh một lần cuối.
 Nghe xong tôi choáng váng lặng người đi một lúc. Cả đêm lục xục không ngủ được. Sáng hôm sau, dậy sớm tôi bắt xe đi Hà Nội, đến ga hàng cỏ mua vé tàu Thống Nhất.
Thời đó còn nghèo đi máy bay còn là chuyện trên trời theo đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Phương tiện tốt nhất chỉ có tàu hỏa.
 Sau ba ngày, tôi mới lặn lội tới nơi. Gia đình Toàn ở trong một nhà trọ chật chội ở ngoại ô Sài Gòn.
 Sự có mặt của tôi hình như đã muộn. Toàn nằm đó, thân hình gầy gò teo tóp, đầu trọc lốc không sợi tóc do truyền hoá chất, chân đã nguội lạnh tới đầu gối, miệng không còn nói được. Toàn nhìn tôi trân trân như muốn nói điều gì đó mà không nói được, hai hàng lệ chảy dài xuống gò má.
Có lẽ, tôi là người nó mong đợi gặp lần cuối trước khi từ giã cõi đời nên cố nán lại. Toàn tắt thở ngay sau khi tôi đến được năm phút. Nhìn hình ảnh tiều tụy của đứa bạn, đứng lặng, tôi không cầm được nước mắt, hình ảnh năm tháng cũ tua nhanh…
 Đám ma của bạn tôi diễn ra nhanh chóng đơn giản. Nơi đất khách quê người không có nhiều bạn bè tới phúng viếng. Một nấm mồ bằng đất đắp lên là nơi đánh dấu nơi bạn tôi yên nghỉ, trong một nghĩa trang lạnh lẽo hoang vắng. Dù mất mát đau thương đến đâu con người ta cũng không thể đắm chìm trong đó mà vẫn phải trở về với thực tại.
 Hai ngày sau đám tang, tôi phải lên đường trở ra Bắc. Trước khi chia tay vợ Toàn đưa cho tôi một chiếc hộp. Cô ấy nói:
– Đây là tất cả những gì nhà em muốn nói với anh. Anh đừng mở nó ra ở đây về tới nhà hãy mở. Đó chính là di nguyện cuối cùng của anh ấy.
 Tôi nhận món đồ rồi lên đường trở ra Bắc. Sau mấy ngày tang lễ mất ngủ và đi đường mệt nhọc về tới nhà tôi đã quên chiếc hộp. Hai ngày sau sực nhớ tới cái hộp. Tôi bồi hồi xúc động run run mở nó ra. Đó là điều cuối cùng Toàn muốn nói với tôi.
 Bên trong hộp là một phong bì gói giấy vuông vức. Tôi bóc ra đó là một số tiền. Tôi đếm được tất cả là 7.60070.000đ đúng bằng số tiền mà Toàn đã vay tôi. Kèm theo một cuốn sổ tay nhỏ ghi chép đầy đủ từng lần có cả ngày tháng đã vay tiền. Dưới đáy hộp còn có một bức thư do chính tay Toàn viết.
– Hùng ơi! Tao biết khi mày đọc được những dòng này thì tao ko còn ở trên cõi đời này nữa. Căn bệnh ung thư quái ác đã hành hạ tao. Tao biết ngày phải xa bạn bè và vợ con đang đến rất gần. Tao ân hận vì đã không làm được người tốt, đã làm khổ vợ con và bạn bè.
Tao cũng rất có lỗi và xấu hổ với mày. Đã vay mượn, làm phiền mày rất nhiều. Tao biết mày rất tốt với tao nhưng còn vợ con và gia đình. Những đồng tiền ấy mày cũng phải lao động khó nhọc mới có được. Tao không muốn gặp mày, không phải là giận mày đâu mà là tao xấu hổ, tao không đủ can đảm để đối diện với mày. Tao đã tiết kiệm để dành được món tiền này. Trả được cho mày tao mới có thể yên nghỉ được.
Kiếp này tao hi vọng mày vẫn coi tao là bạn tốt của mày. Vĩnh biệt mày nhé!
 Tôi căm hận chính bản thân mình. Chỉ vì sự ích kỷ của bản thân, vì đồng tiền mà tôi đã bỏ mặc Toàn. Lúc Toàn cần tôi nhất thì tôi lại xa lánh. Đồng tiền không có tội nhưng tôi chỉ vì tiền mà đã đánh mất một phần quan trọng của cuộc đời mình – người bạn, người tri kỉ…
– Toàn ơi món tiền mày nợ, đã trả được cho Tao. Mày hãy yên nghỉ!
Món nợ tình bạn tao nợ mày, mãi mãi không bao giờ tao trả hết được!
Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viết Podcast Cây Bút Trẻ Quy định hoạt động
Cộng đồng trên Facebook Cộng đồng nhóm Zalo GIỌNG THU VÀNG 2025
 

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Định viết khá nhiều về cảm xúc, nhưng thôi, có lẽ sẽ không nên viết gì bởi những tấm hình dưới đây sẽ nói lên tất cả....
  “Có thể khi mình gặp lại  Rất nhiều năm tháng trôi qua”* Mắt nhuốm mây trời bàng bạc  Khao khát đô...
GIẢI THƯỞNG GIỌNG THU VÀNG HÀNG NĂM
GIỌNG THU VÀNG 2025 ►►
 
Những ngày đầu xuân, có lẽ không mấy người không biết đến một phiên chợ đặc biệt mà tự bao đời nay chỉ mở đúng mỗi nă...
Buồn chi vạt nhớ thêm sầu Dỗi anh đôi chút chứ lâu hóa già Biết rằng mơ mộng vời xa Níu xuân cho biết đậm đà vị yêu S...
Cố nhân ngàn dặm trở về Xuân qua mấy bận lê thê cõi sầu Đêm vui giấu lệ gục đầu Ly bôi rót cạn thương đau riêng mình ...
“Cha Mẹ sống thì Tết, cha mẹ chết thì Giỗ” là quan niệm đã trở thành một phong tục truyền thống tốt đẹp c...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào ...
Ban mai lấp lánh giọt sương Nắng xuyên qua lá soi đường em đi Chồi non xanh biếc thầm thì Vần thơ đan chút tình si th...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào đón một kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, chào đón Xuân Ất Tỵ 2025. Cộng đồng Cây...
Căn cứ theo Quy định hoạt động của Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam Căn cứ theo cơ sở và tình hình hoạt động hiện tại CBT Việt Nam xin trân trọng thông báo về việc bổ nhiệm tân Tổng Phụ trách tại ...
Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
Hoài niệm
Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
Biến cố và trưởng thành!
Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
Góc nhỏ trong tim BiBo
BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
Khoảng trời màu trắng
Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
Bông hoa thanh xuân
 “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 23, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Ba, Tháng Một 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Sống đẹp , Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 23, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 16, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Chín 14, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Chín 12, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Ba, Tháng Chín 10, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 31, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Bảy 27, 2024 CBT Việt Nam Thơ