Đợi – Thơ Trần Mỹ Nhân
Đợi một ngày đá phủ rêu xanh
Bàn chân em không còn khô lạnh
Anh và em cùng ngồi bên cạnh
Choàng vai, hai đứa ngắm hoàng hôn.
Đợi một ngày anh trở lại thôn
Đặt môi hôn bàn tay ngày cũ
Vuốt tóc mềm thủ thỉ lời thương
Con đường nhẹ nhàng cơn gió mát.
Em đã đợi…rêu xanh đã phủ
Lối về thôn anh đã lạc rồi
Con đường cũ , lời yêu thương cũ
Đã trao người thuở lạc mất nhau.
Mái tóc dài chợt vướng mà đau
Em phăng mất ngang vai củn cởn
Bao lượt tóc dài rồi hoá ngắn
Trái tim nay cũng đã khô cằn.
Tin nhắn chiều nay: anh trở lại
Lại dại khờ nước mắt về tim
Phiến đá xưa không còn chỗ cũ
Mấy bận lòng em đã chết rồi.
Bao mùa rêu phủ đầy phiến đá
Bao mùa chờ mòn lẳng chỗ xưa
Hoàng hôn phủ một chiều mưa
Em rời chốn cũ, lối xưa xa rồi.
Bao giờ đá phủ rêu xanh…
Lòng anh cũng phủ một nhành hoa tương
Bây giờ dẫu nhớ , dẫu thương
Đường xưa lối cũ tuyết sương phai rồi….
Tác giả: Trần Mỹ Nhân
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments