[Cuộc thi] Mùa nước nổi – Tác giả Thiên Phong


Dòng sông quê vẫn chảy, đám lục bình vẫn cứ theo con nước đi đây đi đó. Màu hoa tím như tô đẹp thêm màu phù sa của con nước lớn, nó cứ đứng đó, chờ hoài, mà chẳng thấy anh nó về…

Làm anh

Nó vừa ra đời, cũng là lúc mẹ mất. Một thằng nhóc mười tuổi, ngày ngày buộc phải bám lấy con nước mò cua bắt tép, khi em còn nhỏ thì bán đi để lấy tiền mua sữa, lúc em lớn thì lấy con cua con tép nấu cho em ăn. Cứ thế hai anh em bám lấy nhau sống lay lắt qua từng ngày, không ai dạy anh phải nuôi một đứa trẻ như thế nào, anh chỉ biết tự nuôi em theo bản năng.

Có những ngày may mắn hàng xóm thương tình, cho hai anh em ít rau ít cá, ấy vậy lại thích, lâu lâu hai anh em được món ngon đổi vị. Nhưng những ngày đó thỉnh thoảng lại đến một lần, chứ chẳng ai muốn nuôi mãi hai đứa mồ côi.

Căn nhà lá ven sông là tài sản duy nhất của hai anh em, mẹ mất đi căn nhà cũng chẳng ai sửa sang, vách lá lưa thưa, cột thì cái xiêu cái vẹo.

Ngày nắng thì nắng đến rát da rát thịt, ngày mưa cũng chẳng góc nào khô. Những lúc gió bấc về, hai anh em ôm nhau thân run cầm cập mà khóc thầm nhớ thương mẹ.

“Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi má lót lá mà nằm”

Nó chỉ biết mẹ qua lời của anh kể, nó thấy thương mẹ nhiều lắm, nó khao khát được gặp mẹ. Lắm lúc nó cũng thấy buồn, nếu mà mẹ không sanh nó ra, liệu mẹ có chết hay không? Nếu còn mẹ, chắc anh sẽ được sướng lắm, chẳng phải cực như bây giờ. Nghĩ rồi nó lại hỏi anh, câu hỏi vụng về của thằng em làm anh nghẹn ngào.

Làm sao có thể trách nó, khi mà mẹ nguyện chết để mang nó đến với cuộc đời này. Anh chỉ khẽ vuốt đầu nó: “Mày nên tự hào vì mẹ mang mày đến đời này”. Nói rồi anh lại xách giỏ ra ven sông câu cá. Con nít được một điều, đó là hay quên, nên cũng lon ton đi theo anh. Nó đâu biết rằng, anh cũng rất nhớ mẹ, nhưng với anh hiện tại chỉ còn nó là người thân. Nên nếu không yêu thương nó, thì anh biết yêu thương ai bây giờ?

Hình ảnh có liên quan
Ảnh: Internet

Anh chỉ cho nó cách câu cá: “Câu chỗ nào gió ít thổi, mặt nước ít động, người ít nói, cá dễ cắn câu”

Nó còn nhỏ nên chưa hiểu ý anh, chỉ biết cái tánh hiếu động của nó chẳng để nó ngồi yên. Nó cứ nhảy, cứ chạy lon ton trên bờ. Anh thì vẫn ngồi im đó chờ cá cắn câu, nó nhanh nhảu nhảy xuống chiếc xuồng bên cạnh. Bất ngờ trượt chân, nó té ùm xuống sông.

Anh hoảng hốt, quăng cần câu, nhảy xuống nước vớt em lên.

Nó được vớt lên, khóc thét từng cơn, anh vuốt vuốt lưng nó: “Nín đi mày, không sao rồi. Lần sau mày bớt chạy nhảy đi nha, không có tao uống nước sình bụng!”

Đúng là anh không biết nói ngọt, tánh anh thẳng, thẳng như ruột ngựa, mà anh lại còn ít nói. Bởi anh vào đời sớm quá, nên cuộc sống luyện cho anh cái tánh như vậy, cái tánh già đời.

Anh  kéo thằng em leo lên bờ, thay đồ cho nó. Rồi hai lại lủi thủi bên bếp củi nấu cơm ăn, chỉ có cơm trắng trộn với đường.

Năm đó anh mười sáu tuổi.

Cô giáo của anh

“Mày lại bị đuổi học nữa hả?” – Anh nhảy từ trên chiếc xe Gặt đập liên hợp xuống ruộng, nhào đến nhéo tai nó.

“Dạ, tại hôm đó em lỡ đánh thằng Nhơn, nên cô giáo bắt được, cô giáo nói dẫn phụ huynh lên mới cho đi học lại.” –  Nó khẽ rút người lại, lí nhí nói.

“Mày chỉ biết đánh lộn, tao cho mày đi ăn học, mày có thể chỉ ăn với học dùm tao được không?”

“Anh Hai, anh đi vô trường với em lần này nữa thôi, nếu anh không vô cô đuổi em thiệt đó, cô dữ lắm!”

Anh vội dẫn nó đến trước cửa lớp. Cô đang giảng bài, tà áo dài trắng thướt tha khẽ bay theo những cơn gió chợt thổi qua, mái tóc cô buộc hờ, để chừa vài sợi tóc buông theo gương mặt. Cô có đôi môi màu hồng, đôi mắt cô to đen láy, giọng cô lúc giảng bài như tiếng gió lùa bên rậm tre già, êm ả và bình yên biết bao. Anh như kẻ lạc vào cõi mộng mơ.

Thấy nó, cô giáo đi ra đón, gặp anh cô giáo hỏi: “Anh là phụ huynh của em Thảo?”

Anh chẳng đáp, chỉ đứng nhìn cô không chớp mắt.

Thấy vậy nó khều khều anh, anh giật mình. Khẽ đáp: “Dạ thưa cô, anh là anh trai của thằng Thảo, cô có gì chỉ dạy.”

Cô giáo khẽ nói: “Em đã dẫn phụ huynh đến rồi thì vào lớp học, lần sau nữa là em viết kiểm điểm đó nha Thảo!”

Anh vội hét vào tai nó: “Mày nghe chưa, mày không nghe lời cô là tao đập mày đó”. Rồi anh nhẹ nhàng nói tiếp: “Thưa cô của thằng Thảo, anh về!”

“Anh về, chào anh!”


Anh thường xuyên đưa nó đi học hơn, mỗi lần đi là mỗi lần anh chải chuốt. Mái tóc được vuốt gọn gàng, áo sơ mi, quần tây, cùng đôi giày trắng anh mua từ hồi tết năm rồi mà chẳng thấy mang. Nhìn anh, nó thấy mắc cười, anh chải chuốt lên cũng khá dễ nhìn, nhưng màu da anh ngâm quá, nên vẫn đậm mùi “quê”, không biết anh đã phải lòng ai nữa?

Câu hỏi tu từ của nó cũng có lời đáp, đó là cô giáo của nó.

Nó thấy anh mang cành hoa hồng tặng cô vào hôm 20-11, cô đỏ mặt nhận lấy, rồi đi vào lớp. Anh cũng đỏ mặt gãi đầu, rồi lên con xe Wave đi về.


Cô giáo hay đến thăm nó hơn, cô lấy lý do đến gặp phụ huynh trao đổi về việc học của nó. Mà đúng thật, lớp có 50 học sinh, nó đã đứng thứ 45 rồi. Nếu không thay đổi, thì có thể nó không thi vào được trường cấp ba.

Anh lo lắng cho nó một, anh gặp cô anh vui đến mười.

Mỗi lần như thế cô giáo thường đem theo một hộp đồ ăn cô nấu, khi thì thịt kho hột vịt, khi thì khổ qua dồn thịt, khi thì cá chiên. Nó lúc nào cũng hào hứng để ăn món của cô nấu, nhưng trước khi ăn là một bài ca la hét của anh. Nó quá quen với tánh anh, nên mặc anh la, nó đi nấu cơm, khi anh xong thì nó đã dọn một mâm cơm tròn đầy.

Chẳng biết từ bao giờ, nó thôi kêu cô bằng cô, mà đã kêu cô bằng chị.

Bởi nó biết anh thương cô nhiều lắm, nhưng anh ngại nhà mình còn nghèo, anh vẫn đi làm thuê lo từng ngày ăn nên chưa dám hỏi cưới cô.

Nó cũng muốn anh cưới vợ, nhưng nhìn lại căn nhà ven sông nó chỉ biết buồn thay cho anh.

Căn nhà tuy đã được sửa, nhưng chỉ có thể cho anh em nó ở, chứ người khác chẳng ai them ngó đến, nói chi là nhà cô, nhà cô khá giả, sao có thể gả cô cho anh để mà cô chịu khổ chứ.

Nó có lần nghe anh nói với cô: “Anh sẽ mang trầu cau qua nhà em, hỏi cưới em, anh sẽ nhờ dì Mai thay mặt người lớn trong nhà đến nói chuyện. Rồi ra giêng này, mình sẽ làm đám cưới”

Nhưng nó chờ mãi, chờ mãi, chẳng thấy anh sang nhà cô, cô cũng dần ít qua nhà nó.

Kết quả hình ảnh cho mùa lục bình

Một ngày cuối tháng mười, nó nghe tin cô giáo đám cưới.

Nó ùa chạy về tìm anh, nhưng không thấy anh, nó lại chạy đến đám cưới cô. Cô thật đẹp trong chiếc áo dài cưới màu đỏ loan phượng, đám cưới thật linh đình với rất nhiều rượu quà bánh. Họ hàng cũng đông, ai nấy đều vui cười hạnh phúc, chỉ có điều chú rể chẳng phải anh.

Cô nhìn thấy nó, đôi mắt cô buồn đến lạ, cô đi lướt qua nó bước vào nhà đàn trai làm lễ, mọi người đều mừng rỡ, chỉ có nó và cô đều buồn so.

Nó chạy về tìm anh lần nữa, nó thấy anh đang cầm cần câu ngồi buồn thiu bên dặm tre đầu nhà.

Nó ngồi xuống bên cạnh anh, anh không nói gì, nó cũng không hỏi gì, cứ thế hai anh em ngồi đến khuya.

Mặt trăng đã lên đỉnh đầu, ánh trăng rọi xuống lòng sông sáng rực, con nước cũng chậm rãi trôi.

Anh nói với nó chờ anh ở đây, anh đi mua ít bánh về ăn, anh thấy đói. Nó thấy anh không vui, nên nó cũng không muốn đi theo, nó ngồi chờ anh thật.

Dòng sông quê vẫn chảy, đám lục bình vẫn cứ theo con nước đi đây đi đó. Màu hoa tím như tô đẹp thêm màu phù sa của con nước lớn, nó cứ ở đó chờ hoài mà chẳng thấy anh nó về.

Rất nhiều ngày sau đó, người ta tìm thấy xác anh dưới lòng kênh không xa nhà nó lắm. Nó nghe tin, nó đi đến gặp anh, nó thấy buồn cho nó nhiều hơn.

Ngày cô lên xe hoa, cũng là ngày nó tiễn anh theo xe tang.

Nó không thể khóc, nó cũng chẳng biết tại sao.

Nó đội chiếc khăn tang, như đội cả sự cô đơn của cả thế giới. Anh đi bỏ lại nó, như cách mẹ bỏ nó lại thế gian. Họ cứ thế mà đi, mặc cho sự sinh tồn của nó, mặc kệ nó sẽ sống thế nào, mặc nó với vạn nổi đau, cứ thế để nó ở lại.

Tiếng kèn truy điệu xuôi theo dòng nước trôi xa, có người con gái ngồi bên chiếc cầu ao đang thẫn thờ đưa mắt dõi theo điệu nhạc ấy.

Điệu nhạc buồn đến nao lòng!

Thiên Phong

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

1 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ