Chào em, bưu phẩm mang yêu thương


Người ta nói, khoảng cách là điều đáng sợ nhất trong tình yêu. Có lẽ, bởi khoảng cách giữa hai thành phố đủ xa, để những yếu đuối trong tim chẳng thể xoa dịu qua cái ôm nhẹ bẫng.

Mình, cách nhau bao xa vậy em nhỉ ?

Em ở một xứ lạnh ngắt, anh ở một nơi nắng tràn. Khi trước anh là những tia nắng thì bên em lại là những vì sao lặng lẽ. Anh vốn dĩ chưa bao giờ là một hình mẫu lí tưởng, để có thể ngang bằng khi so sánh với em. Anh không giỏi thể thao như những người bạn khác, cũng không có một bàn tay thật giỏi để tạo những mùi vị siêu lòng.

Trong những năm tháng còn bên nhau, điểm chung duy nhất có lẽ với anh, chỉ là chúng ta đã từng học chung lớp. Cũng đã từng nghe một bài giảng, từng làm một bài văn thật dài và cũng đã từng mệt nhoài trên bàn học.

Em đặt chân đến xứ Nga lạnh ngắt, nơi những khung đường phủ kín tuyết rơi, nơi về chiều hơi ấm còn lảng vảng trốn tìm đâu đó (Ảnh: Tác giả)

Ta cách nhau ba bàn và giờ hơn chín nghìn hai trăm kilometer. Cách nhau qua những điểm số và những hàng ghế đỏ chào cờ . Nhưng vậy sẽ chẳng là bao xa, khi chúng ta lại đơn thuần cách nhau một nhịp đập.

Anh đặt chân đến Hà Thành nắng ấm, nơi những phố phường nhộn nhịp, nơi những hàng ghế đá mát lạnh và đôi khi, là một cốc trà đá chứa cả mùa thu Hà Nội.

Em đặt chân đến xứ Nga lạnh ngắt, nơi những khung đường phủ kín tuyết rơi, nơi chiều về hơi ấm còn lảng vảng trốn tìm đâu đó.

Cùng là nơi bước chân còn lạ lẫm, với ánh đèn đường sáng trưng và còi xe ồn ã, nhưng bên anh thì nắng tràn còn em thì lạnh ngắt …

Em đặc biệt khác, khác với những người con gái đã từng làm anh rung động. Em không nữ tính bằng họ, lại chẳng nhõng nhẽo, nhưng cũng chưa từng đòi hỏi những điều xa vời về tình yêu. Em là một cô nhóc trong tâm trí họ, nhưng với anh, em lại là một đoá sơn trà đợi nở trước hoàng hôn.

Em thật ra là một cô gái yếu đuối, phải không ?

Người ta nói, tình yêu phải có cả giận hờn và tin tưởng thì mới đủ vững bền. Nhưng anh sẽ luôn coi mình là kẻ có lỗi. Bởi bản thân anh sợ, sợ chúng ta chỉ vì một chút giận hờn, rồi sợ em sẽ lặng lẽ mất hút. Họ cách nhau có lẽ chỉ là những cây số, cách nhau vài chuyến bus. Họ cách nhau thật gần để một chàng trai muốn níu kéo có thể đến và buông lời xin lỗi. Nhưng giữa chúng ta, lại là khoảng cách giữa ngày và đêm, cách nhau là những múi giờ, và cách nhau cả những ngày Hà Thành có tuyết. Xin lỗi, vì anh đã không thể thay những ánh đèn tin nhắn bằng những bước chân. Và anh xin lỗi… vì những bước chân này quá ngắn, chẳng thể mặc kệ khoảng cách để tìm đến bên em…

Anh muốn từ bỏ, từ bỏ một thứ người ta gọi là xa vời. Anh lang thang giữa những ngày nắng nhạt, lang thang giữa những tình cảm mình tự tạo ra. Và anh, lại lang thang tới những nỗi nhớ về em, nỗi nhớ về điều mà ngoài kia người ta gọi là xa vời ấy.

Và anh, lại lang thang tới những nỗi nhớ về em, nỗi nhớ về điều mà ngoài kia người ta gọi là xa vời ấy (ảnh: internet)

Em còn cô đơn hơn mà phải không? Anh muốn là một trách nhiệm, một trách nhiệm giống như con tim vẫn luôn đập này, muốn là một chiếc pin bé nhỏ trong cuộc đời xuôi ngược của em.

Em thích đọc trinh thám, anh lại thích huyền ảo. Em muốn trở về, anh lại lặng lẽ trốn đi xa. Em không tin vào những tình yêu đẹp, còn anh lại tin vào tiếng sét ái tình. Ta cách nhau như hai người ngồi trên hai chuyến xe bus, có duyên nhưng lại chỉ thể thấy nhau qua một ô cửa. Vậy mà như một điều kỳ diệu, một phép màu nào đó, tháng 6 trời đổ hoa tuyết. Còn anh…. lại lặng lẽ đánh rơi một nhịp lúc nào không hay .

Yêu xa khó lắm, là đếm không hết thời gian, tìm không thấy khoảng cách.

Mình cứ như hai đứa trẻ, rượt đuổi nhau, rượt thật xa cho đến khi mệt mỏi mà quay lại, rồi vô tình mà chạm mặt (ảnh: internet)

Trái Đất như một đường thẳng dài, đi thật xa nhưng chưa từng thấy điểm cuối. Mình cứ như hai đứa trẻ, rượt đuổi nhau, rượt thật xa cho đến khi mệt mỏi mà quay lại, rồi vô tình mà chạm mặt. Em mặc một chiếc bò jean bạc trắng, một chiếc áo thun thêu đầy những slogan anh chẳng nhớ tên và để một kiểu tóc ngắn cũn cỡn. Còn anh là một đôi dép, một chiếc quần bò xanh đen cùng chiếc sơ mi trắng nhàu nát vì nghịch ngợm.  Đó chính là hai chúng ta trong những năm tháng đầu tiên chạm mặt, em thì nổi bật, anh thì khù khờ, lôi thôi…

“Hà Thành như một mê cung không lối ra, những khung đường rối thành một bó và có cả ba sáu phố phường nhộn nhịp. Hà Thành có những quán trà đá nhẹ bâng trước những câu chuyện bên lề. Hà Thành có những tiếng rao đêm của chú bán bánh bao, đôi khi là một cô bán xôi đẩy xe rong ruổi trong đêm. Hà Thành có những quán cafe cuối ngõ, yên tĩnh, dịu êm và là cả những bước chân lặng lẽ của anh đâu đó…”

“ Còn ở đất nước Nga xa xôi đó, họ có gì vậy em ?”

Yêu một người ở xa là gửi nhớ, gửi thương qua mây qua gió… (ảnh: internet)

Chúng ta vốn có những người thương yêu, vốn có những sự nghiệp được lưu trong cuốn sổ cuộc sống dài ngắn nhiêu trang ấy.

Nhưng em biết không, chúng ta thiếu một kẻ chung đường, đó không phải là kẻ chung sự nghiệp, cũng không phải là những đứa con. Chúng ta thiếu nợ nhau một tri kỷ, một bạn đời. Một tình cảm để khi thời gian không còn là thứ đáng sợ nữa, chúng ta lại ngồi trước hiên nhà, gối tay và thì thầm những điều đã cũ. Rằng lão già này đã ngồi kế bên người anh “vợ” cắt tiết gà ra sao? Rằng em đã ngồi đơm từng bát cơm chung nồi với mẹ anh như nào?

Chúng ta đã già, đã đi qua những nơi đẹp nhất để hiểu ra rằng: “Sapa phủ tuyết, phố cổ hay Đô thành đều bình phàm đến giản dị”. Có lẽ chỉ một bát cơm trắng chan những thìa nước rau, ngồi bên nhau và thì thầm những lời từng hát. Đó là điều đẹp nhất trong tâm trí anh, có lẽ bên em, nơi đâu cũng chan đầy hạnh phúc phải không em ?

Mình từng có trắc trở, với nhiều đêm suy nghĩ, và cũng từng vấp ngã đúng không em?

Yêu xa là học yêu những thói quen, học yêu những múi giờ xa lạ và học yêu cả những nơi em đến, dẫu chưa từng một lần gặp. Yêu xa là yêu lại những khoảnh khắc mình từng có, là yêu lại những ước mơ, yêu những chia ly, kỷ niệm. Là một kẻ đứng trước hiên nhà che ô, đứng trong giông bão đợi chờ người kia trở về.

Giá có một phép màu nào đó, đưa khoảng cách thật xa gói gọn lại trong một gang tay. Để bản thân chỉ một bước nhỏ đã ôm chầm vào những nhớ nhung quen thuộc. Nhưng anh phải đặt lý trí lên trước con tim, đặt những lo toan lên trước những nhớ nhung, rung động. Vì anh sợ chỉ một cái ôm đã làm chùn bước những tương lai mà em muốn tới, làm chùn bước để rồi chia xa.

Có lẽ với anh, chỉ cần mỗi tối nghe giọng của em, được cảm nhận sự hiện hữu của em, dẫu chỉ qua những dòng tin nhắn và chiếc headphone nhỏ trên tai là đã quá đủ…(ảnh: internet)

Em thay đổi dần, anh cũng vậy. Chúng ta không thể mãi bé nhỏ, không thể vòi vĩnh tình yêu vốn không thực tế giống họ. Phải không?

Ngoài kia, họ nắm tay nhau, chung đôi qua những ngày lễ. Họ giận dỗi, đòi hỏi nhiều quá phải không? Có lẽ với anh, chỉ cần mỗi tối nghe giọng của em, được cảm nhận sự hiện hữu của em, dẫu chỉ qua những dòng tin nhắn và chiếc headphone nhỏ trên tai là đã quá đủ…

Những dòng tin nhắn, những cuộc gọi nửa đêm sao cho đúng múi giờ, dường như chỉ là những lời động viên. Chúng ta yêu nhau ngắn lắm, yêu nhau rồi sợ chỉ bằng một cơn gió lạnh mang tuyết ngoài kia, đã thổi bay đi những nhịp đập trái tim này. Anh dành hàng giờ chỉ để viết những dòng tin nhắn: “Anh đây” khi nỗi nhớ em tuôn trào vẫy gọi. Họ bên nhau những ngày cuối tuần, ôm một ly cafe hay xem một bộ phim nào đó, thì em hãy gửi cho anh những clip em quay, quay những bước chân ngang đường qua thảm tuyết. Bởi ai đi rồi cũng sẽ trở về, vì trái đất vốn tròn và con tim vẫn đập. Chúng ta đã dần thay những lời yêu thành hành động, thành những lời tâm sự thâu đêm.

Có lẽ, cho đến một thời điểm nào đó…

“Chào em, bưu phẩm mang yêu thương” (ảnh: internet)

Điều tuyệt vời nhất có lẽ là khi tình cảm ta đã trưởng thành, khi đã có sức mạnh để níu gần khoảng cách. Khi đất nước Nga xa xôi ngoài kia chỉ còn cách anh một bước chân nhỏ. Anh sẽ đứng đó, ôm lấy những nhịp đập để lại tim em, ôm một tình yêu lớn chọc trời, gói gọn trong con tim và lý trí ấy.

Và mình ôm chặt thêm một chút:“Chào em, bưu phẩm mang yêu thương”.

Dim

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép của tác giả hoặc bằng văn bản của CBT Việt Nam. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Các cuộc thi viết Podcast Cây Bút Trẻ Quy định hoạt động
Cộng đồng trên Facebook Cộng đồng nhóm Zalo GIỌNG THU VÀNG 2025
 

1 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

  Phượng hồng chạm gót tháng Năm Lúa hè thu đã ươm ầm lưa thưa Khô cằn đất đợi cơn mưa Vườn cây đứng đợi ngọt ch...
Nó dần quên đi chiếc bàn tròn, nó bỏ chiếc bàn tròn, nó chạy theo game online, nó chạy theo trò chơi bắn cá, nó chạy ...
GIẢI THƯỞNG GIỌNG THU VÀNG HÀNG NĂM
GIỌNG THU VÀNG 2025 ►►
 
Những ngày đầu xuân, có lẽ không mấy người không biết đến một phiên chợ đặc biệt mà tự bao đời nay chỉ mở đúng mỗi nă...
Buồn chi vạt nhớ thêm sầu Dỗi anh đôi chút chứ lâu hóa già Biết rằng mơ mộng vời xa Níu xuân cho biết đậm đà vị yêu S...
Cố nhân ngàn dặm trở về Xuân qua mấy bận lê thê cõi sầu Đêm vui giấu lệ gục đầu Ly bôi rót cạn thương đau riêng mình ...
“Cha Mẹ sống thì Tết, cha mẹ chết thì Giỗ” là quan niệm đã trở thành một phong tục truyền thống tốt đẹp c...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào ...
Ban mai lấp lánh giọt sương Nắng xuyên qua lá soi đường em đi Chồi non xanh biếc thầm thì Vần thơ đan chút tình si th...
THƯ CHÚC MỪNG NĂM MỚI Kính gửi Quý tác giả, thành viên, và bạn đọc yêu mến! Trong thời khắc bước sang năm mới, chào đón một kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, chào đón Xuân Ất Tỵ 2025. Cộng đồng Cây...
Căn cứ theo Quy định hoạt động của Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam Căn cứ theo cơ sở và tình hình hoạt động hiện tại CBT Việt Nam xin trân trọng thông báo về việc bổ nhiệm tân Tổng Phụ trách tại ...
Cuộc thi viết “Nơi ấy trong con” diễn ra từ ngày 02/10 – 31/12/2024 (đã qua 01 lần gia hạn). Cuộc thi là dịp để các tác giả, để những người có niềm đam mê viết sẽ thêm một lần nữa...
Hoài niệm
Cái nắng oi nồng không xoa dịu được bằng một cơn mưa vội vã, những hạt nước mắt li ti của trời có...
Biến cố và trưởng thành!
Cuộc sống tựa như một bức tranh với hai mảng màu đối lập: ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng tượng tr...
Giọng Ba trầm ấm dạy con trưởng thành
Mấy ai xác định được thời gian trôi nhanh đến như thế nào. Mặc dù từng giây từng phút là bất biến...
Góc nhỏ trong tim BiBo
BiBo mang sự khiếm khuyết trên đôi môi lẫn đôi tai, vĩnh viễn mang sự hạn chế cả đời từ khi chào ...
Khoảng trời màu trắng
Hôm nay bầu trời xanh như màu áo em mặc hôm chia tay mùa hạ cuối, phượng vẫn ngời lên sắc đỏ như ...
Bông hoa thanh xuân
 “Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu…có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói…” Khoa...
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Một 25, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 23, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Tư, Tháng Một 22, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Ba, Tháng Một 21, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Hai, Tháng Một 20, 2025 CBT Việt Nam Sống đẹp , Tản văn , Ý nghĩa cuộc sống
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Sáu, Tháng Một 17, 2025 CBT Việt Nam Tản văn
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 16, 2025 CBT Việt Nam Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 23, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 16, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Chín 14, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Chín 12, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Ba, Tháng Chín 10, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 31, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Bảy, Tháng Bảy 27, 2024 CBT Việt Nam Thơ