Cảm ơn Nội đã cho con một tuổi thơ trọn vẹn!


Tháng Mười trời trong và xanh lắm, Nội ạ! Những chùm mây từng khối cắt trên đỉnh đầu, khép lại quyển nhật kí mà Nội vẫn luôn cất giữ thật cẩn thận khi còn sinh thời, con nghiêng đầu nhìn khoảng trời xanh mướt như một dải lụa thiên thanh ngoài khung cửa. Cho những ngày chênh vênh như một người đang đi thăng bằng trên sợi dây cao chót vót, cả thế giới chao đảo dưới chân và chỉ cần sơ sẩy là lập tức rơi xuống, những lúc như vậy, con ủ dột chẳng biết nên làm gì và liệu con đường con chọn sẽ đưa con đến những đâu. Những lúc như vậy, quyển nhật kí dẫu đã úa vàng và thậm chí đã rách ở vài trang của Nội vẫn luôn tiếp sức cho con, giúp con tìm lại được những cảm xúc ấm êm một thời ấu thơ bên Nội, Nội ạ!

Đã bao lâu rồi Nội nhỉ? Đã bao lâu rồi con chẳng được nghe tiếng cười thân thương, chẳng được nhìn thấy hình ảnh Nội thân thương mái tóc bạc phơ với đôi bàn tay gầy gò đã chăm sóc con trong những đêm Đông giá lạnh. Con vẫn còn nhớ như in những lời dạy của Nội khi con còn là một đứa trẻ chẳng biết gì về thế giới này. Nội dạy: “Con phải nhớ, nghèo cho sạch rách cho thơm, giấy rách phải giữ lấy lề..”. Nhà mình lúc ấy tuy nghèo, nhưng Nội vẫn cho con những bữa cơm no đủ, những chiếc áo ấm mỗi độ Đông về, Nội dạy con tuy nhà mình nghèo nhưng mình phải sống lương thiện, không được làm gì sai hay làm gì hổ thẹn với người đời. Con vẫn nhớ, nhớ mãi, Nội ơi…

Ngày Nội mất, con vướng mắc kỳ thi nên chẳng thể về. Thoảng hoặc, có nhiều lần con trong giấc mộng mị, nước mắt cứ chực trào rồi chảy tràn trên đôi gò má, con dằn vặt chính bản thân mình khi ấy đã chẳng về nhìn Nội lấy một lần sau cuối. Ấy thế mà, có lẽ Nội biết tất cả, sau những cơn mộng mị u buồn đó, con thường xuyên mơ thấy những ngày xưa cũ, những ngày vẫn còn Nội ở bên. Nội cười hiền rồi bảo Nội yêu thương và trân quý con nhiều lắm. Dẫu cuộc chia ly sau cuối đó con chẳng thể nói với Nội điều gì, nhưng Nội ơi, Nội sẽ mãi mãi sống trong trái tim con.!

Những ngày thơ ấu đó, bố mẹ đi làm ăn xa ở thành phố, cả một ngày của con chỉ quấn quít bên Nội. Chiếc xe đạp cũ kĩ cọc cạch chạy trên con đường làng quen thuộc, dưới những hạt nắng vàng ươm đậu trên cái vành nón đã sờn cũ mà Nội mua cho con, gió thổi rì rì, hai tay con ôm chặt sau lưng Nội, có lẽ mãi về sau, khi con đã có những chiếc xe gắn máy đời mới cũng chẳng thể nào tìm lại được cảm giác thoải mái hồ hởi như ngồi sau chiếc yên xe đạp chằng chịt những vết khâu của Nội. Nội đưa con đến phiên chợ Tết hòng mua vài chiếc áo mới với số tiền ít ỏi mà bố mẹ gửi về. Con bảo Nội:

“Hay là mình đừng mua cho con áo mới nữa ạ, Nội giữ tiền đó mua thuốc cho Nội nha?”

Nội xoa mái tóc đen có vài sợi cháy nắng của con rồi bảo:

“Cháu của Nội Tết đến phải có áo mới để mặc chứ. Đây, con xem có thích cái áo này không? Hay là cái này…”

Với một đứa trẻ khi ấy như con, Nội đã khiến cả thế giới trong con bừng sáng, chiếc áo mới lấp lánh dưới ánh nắng vàng giòn, rồi chảy vào tâm hồn con một niềm vui khôn xiết. Mua áo xong Nội đèo con về, suốt quãng đường miệng con chẳng thể ngừng cong lên, con luyên thuyên kể với Nội về những đứa trẻ trong xóm mà con hay chơi cùng, kể về những con cá mà con đi bắt cùng cậu…

Con lớn lên bằng những bữa cơm đạm bạc của Nội, khi thì có cá, khi thì có thịt, khi thì chỉ có rau luộc chấm tương, ấy thế mà bây giờ, khi chẳng còn có Nội, con chẳng thể tìm được hương vị ngon lành thân quen đó ở bất cứ đâu. Trời dần trở tối, bóng đêm đổ dài trên những mái nhà, xuyên qua ô cửa sổ, ánh mắt con bắt gặp một ngôi sao đang tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời, con bâng khuâng hỏi Nội:

“Nội ơi, thứ đang sáng lấp lánh đó là gì thế ạ?”

Tay Nội ngừng vẫy quạt một chút, Nội cười hiền vuốt mái tóc mai của con, bảo:

“Đó là những người thân yêu của con, khi họ không còn trên cuộc đời này nữa, họ vẫn sẽ tiếp tục quan sát và dõi theo con, soi sáng cho con như vậy.”

Con gật gù tỏ ra hiểu chuyện nhưng thực chất cũng chẳng thể hiểu “không còn trên cuộc đời này nữa” là gì. Bây giờ, khi con đã biết rõ về cuộc đời, biết rõ về sinh ly tử biệt thì có lẽ, Nội đã trở thành một ngôi sao sáng trên bầu trời, soi sáng con đường con đi và dõi theo từng bước chân con, như những gì Nội đã nói với con khi ấy. Dưới ánh đèn dầu vàng vọt, con dần chìm vào giấc ngủ bởi làn gió mát từ đôi bàn tay cùng lời hát ru thân thương của Nội.

Hay có những buổi xế chiều, trời ngả màu, ngà xanh, chuyển hồng rồi trở tím. Những ánh đèn dầu hắt ra từ ô cửa sổ, chiếu rọi gian bếp củi đang bập bùng lửa hồng, Nội vẫn ngồi canh nồi bánh chưng nghi ngút khói cho đến tận tờ mờ sáng. Vì Nội biết đó chính là món khoái khẩu của con – món bánh chưng ngon tuyệt nhất trên đời. Nội gói bánh rất khéo, rất đều tay, cái nào cái nấy đều chắc nịch, nhân bánh có chút đậu xanh kèm vài lát thịt mỡ, ấy vậy mà lại trở thành món ăn tuổi thơ mà con yêu thích nhất. Làm bánh chưng rất cực, bởi nó đòi hỏi sự chuẩn bị kỹ càng từ nhiều công đoạn, không những vậy còn phải gói sao cho thật khéo để chiếc bánh chưng vừa vặn, dễ ăn, cực nhất có lẽ là canh đoạn nấu bánh, Nội thường phải canh bánh đến tờ mờ sáng để bánh vừa chín tới. Ấy vậy mà Nội bảo chỉ cần cháu ăn ngon, cực đến thế nào Nội cũng làm được. Tình thân mà Nội dành cho c chính là một thứ tình cảm thiêng liêng và cao cả siết bao.

Nội ơi, con thương Nội chẳng biết nói sao cho vừa! Thời gian vẫn cứ chảy trôi, chậm lại hoặc nhanh đi, nhưng không thể quay ngược về quá khứ. Con ước, giá mà con có thể ở bên Nội lâu hơn chút nữa. Năm đó Nội ốm phải vào bệnh viện tỉnh, con sắp xếp kỳ nghỉ hè để về thăm Nội, nhìn thấy đứa cháu gái năm nào đã trở thành người thiếu nữ, Nội vui lắm! Nội nắm đôi bàn tay con, nói rằng Nội tự hào về con rất nhiều. Con vĩnh viễn cũng chẳng biết được đó là mùa hè cuối cùng mà con có Nội. Hơn một năm sau đó, bệnh tình của Nội trở nặng, Nội gọi điện cho con vài lần, rồi thì Nội cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình với cuộc đời này rồi rời đi, trở thành một ngôi sao sáng trên bầu trời.

Con nhớ mình đã khóc rất nhiều, ánh sáng lòe nhòe từ cuộc điện thoại đã tắt ngúm từ lâu của bố mẹ gọi báo Nội đã mất, con thất thần nhìn bóng tối dần loang ra nhấn chìm con vào nỗi chơi vơi, đau đớn. Lồng ngực con trở nên nặng nề như có một tảng đá khổng lồ đè bẹp, trái tim như chẳng thể tiếp tục nhịp đập của mình, cổ họng con nghẹn ứ, tựa như vừa nuốt phải một bụi mận gai rát bỏng, con chẳng thể đáp lại lời nào, cuộc điện thoại cũng kết thúc từ khi ấy. Nửa vầng trăng chênh vênh treo lửng lơ ngoài cửa sổ, con biết từ nay đã chẳng còn Nội bên đời! Vầng trán, đôi mắt, những nếp nhăn, những vết chân chim và cả nụ cười hiền ấm áp của Nội, tất cả, tất cả con đều khắc ghi trong tim.

Nội vẫn luôn mong muốn con sẽ đỗ vào một trường Đại Học danh tiếng nào đó ở “thành phố”, Nội ơi, con đã làm được rồi! Con đã thực hiện được tâm nguyện của Nội, Nội đã có thể tự hào về đứa cháu gái bé bỏng của Nội rồi. Giờ đây, khi đã trở thành sinh viên năm nhất, những ký ức về một thuở ấu thơ ấm áp và ngây ngô bên Nội vẫn miên man trong tâm trí con. Dẫu có lớn thêm bao nhiêu tuổi thì con vẫn sẽ mãi là đứa cháu gái bé bỏng của Nội.

Cảm ơn Nội đã cho con một tuổi thơ trọn vẹn.!

Thảo Nguyên

Bạn đang đọc bài viết Đạt Giải Ba cuộc thi Viết cho ngày chia tay được tổ chức từ ngày 20.10.2021 đến 20.03.2022. Bạn có thể quét mã QR bên cạnh hoặc truy cập vào đây để xem kết quả của cuộc thi. Ngoài ra, bạn cũng có thể xem các cuộc thi khác đã hoặc đang được tổ chức tại Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam tại đây.
Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ