Cảm nhận bài thơ: Dã Quỳ yêu anh


Dã Quỳ yêu anh

Em đã viết bài thơ tình cỏ dại
Có mùa thu hương hoa sữa nồng nàn
Bên giàn mướp con ong bầu mê mải
Anh không về tàn cánh nhụy trong sân

Em lại viết bài ca dao một thuở
Có nụ cười và nỗi nhớ khôn nguôi
Một chiếc lá thu vàng rơi trước ngõ
Chưa gọi tên… anh vội vã đi rồi

Qua con dốc mùa dã quỳ đã nở
Hoa nhuốm vàng và máu đỏ trong tim
Thu lặng lẽ ra đi từ độ đó
Giờ xa anh em biết nẻo mô tìm

Vùng kỷ niệm bụi bay về ngang phố
Ánh bình minh loang lỗ giữa mây trời
Và con dốc đem tình ta bỏ ngõ
Nên dã quỳ ngồi khóc đó anh ơi

Con dốc vắng khi không còn anh nữa
Xóm làng mình màu khói trắng bay bay
Đông lại bước ngang qua từng ngạch cửa
Để tìm em trao giá lạnh đêm ngày

Em đã viết bài thơ tình ngây dại
Để cho mình đêm tình ái không anh
Hoa đã rụng trên môi cười từ ấy
Mùa thu không ôm chiếc lá dỗ dành

Cơn mưa bụi như vô tình đổ xuống
Dốc sương mù và núi đá điêu linh
Ôm nỗi nhớ khi xuân tình vất vưởng
Chưa kịp thương đã chia cắt ta mình

Bông cỏ dại cuối đường xa tim tím
Mảnh trăng rừng không sáng nổi… xanh xao
Anh đi mất thương cuộc tình chết lịm
Dã quỳ rơi trên con dốc nghẹn ngào…

Tác giả: Kim Sang (Cỏ)

LỜI BÌNH 

“Em đã viết bài thơ tình cỏ dại
Có mùa thu hương hoa sữa nồng nàn
Bên giàn mướp con ong bầu mê mải
Anh không về tàn cánh nhụy trong sân”

Mở đầu bài thơ là một câu trần thuật nhưng lại đậm đà tính nhạc và rất giàu hình ản, kể về một thời đã qua khi tình thơ mới chớm nở, được viết lên bằng chính trái tim cô gái dựa trên chất liệu là những thứ giản dị nhất. Bức tranh thơ thật gần gũi, mộc mạc. Dường như ta cảm nhận được mùi hăng hắc của hương sữa mùa thu, nhìn thấy con ong bầu đang âu yếm nhụy hoa mướp…

Tình yêu với Cỏ May thật đơn giản quá đỗi, đến theo mùa, theo khoảnh khắc trái tim. Nhưng không phải do Cỏ May chủ động. Cô chỉ như một nhụy hoa mướp, như một nhành hoa sữa. Thu về hoa sữa mới có dịp bung hương. Mùa hoa mướp ong mới về hút mật.
Tựa như tuổi xuân con gái đi qua cũng thật nhanh, anh đến chậm một nhịp thôi em đã hết xuân thì.

Ong bướm lang thang mê mải nơi đâu mà nỡ bỏ quên Cỏ May vò võ đợi chờ. Cô lạc loài đơn điệu để tuổi xuân đi qua trong tiếc nuối đầy vơi pha lẫn một chút giận hờn chàng trai của mình – “Anh không về tàn cánh nhụy trong sân”. Không biết chàng trai đó là ai mà vô tình đến vậy…

“Em lại viết bài ca dao một thuở
Có nụ cười và nỗi nhớ khôn nguôi
Một chiếc lá thu vàng rơi trước ngõ
Chưa gọi tên… anh vội vã đi rồi”

“Em lại viết”. Viết nhiều thế chị Cỏ May ơi, mấy mùa thu rồi anh không trở lại tìm chị vậy. Những bài thơ chị viết đã quá quen thuộc với những người xung quanh. Nó không còn là thơ của chị nữa, nó hóa thành câu ca dao được truyền miệng trong dân gian, tựa như đã ngấm vào máu thịt. Có phải nỗi buồn này không phải riêng của Cỏ may, mà là nỗi buồn chung của biết bao thiếu nữ cùng một tấm lòng đa đoan và chung tình như thế. Cũng có thể chỉ riêng của Cỏ May bởi hình ảnh cô gái năm nào cũng có bốn mùa chờ trông người thương đã bao năm bao tháng tuần tự nối tiếp rồi…

Bức tranh ca dao không êm ả như bài thơ cỏ dại. Nó có cả niềm vui nỗi nhớ, cả cảnh ảm đạm một chiều thu lá vàng rơi. Hụt hẫng quá, vui cười đó, nhớ nhung đó, mà chàng trai ghé qua rất vội, chữ tình chưa kịp hóa thành chữ duyên chữ phận thì chàng đã bỏ đi xa. Lại một lần chị lỗi hẹn tình yêu.

“Qua con dốc mùa dã quỳ đã nở
Hoa nhuốm vàng và máu đỏ trong tim
Thu lặng lẽ ra đi từ độ đó
Giờ xa anh em biết nẻo mô tìm

Vùng kỷ niệm bụi bay về ngang phố
Ánh bình minh loang lỗ giữa mây trời
Và con dốc đem tình ta bỏ ngõ
Nên dã quỳ ngồi khóc đó anh ơi”

Chàng trai đã ra đi mà không lời hẹn ước, chị dõi theo bóng anh khuất dần phía bên kia sườn dốc. Bên đó hoa Dã Quỳ đang đúng độ nhuộm vàng, sao lại có máu đỏ trong tim nơi con dốc? Nó không chỉ là dốc đường, mà có lẽ đó chính là dốc tình, hay con dốc tuổi thanh xuân vùn vụt đâm vào chiều thời gian không thể nào trở lại… Hoa Dã Quỳ hay nở giữa mùa mưa, nhưng có lẽ không phải mưa làm hoa nở, mà có khi loài hoa ấy đã khóc thành mưa – một hình ảnh ẩn dụ thật độc đáo.

Bước qua tuổi thanh xuân thui thủi một mình, nhìn theo bóng người xa mà lệ trào khóe mắt Hoa dã quỳ nở rộ nhờ nước mắt người thiếu nữ tưới đẫm cả một mảnh tình. Và hoa cũng khóc theo bóng người xa khuất.

“Con dốc vắng khi không còn anh nữa
Xóm làng mình màu khói trắng bay bay
Đông lại bước ngang qua từng ngách cửa
Để tìm em trao giá lạnh đêm ngày”

Anh ra đi vào đúng dịp thu tàn, bỏ lại em lưng chừng dốc thanh xuân. Vắng anh thôi mà xóm làng ảm đạm như khung cảnh nghĩa trang, hay chính lòng em đã hóa thành nghĩa địa, chôn sống một cuộc tình chưa vẹn lứa tròn đôi. Đang cô đơn thì mùa đông lại đến, lạnh thịt da và tê tái cả tâm hồn. Không ai xoa dịu nỗi đau, mà chỉ cái lạnh của thiên nhiên vô hồn tìm đến cô, thật là bất hạnh cho một tuổi xuân chưa được thưởng thức vị ngọt tình yêu đã vội đắm mình nơi trái đắng.

“Em đã viết bài thơ tình ngây dại
Để cho mình đêm tình ái không anh
Hoa đã rụng trên môi cười từ ấy
Mùa thu không ôm chiếc lá dỗ dành”

Một bế tắc không lối thoát. Cô chẳng biết làm gì cho qua quãng thời gian đau khổ này. Nhưng cô đã tiên đoán trước được sự ra đi của chàng trai cũng như bao lần trước, cô dùng thì quá khứ cho một câu thơ tự sự: Em đã viết… Cỏ May ơi! Chị yêu mà không lạc quan thì bao giờ mới có được tình yêu đây, chị quá chín chắn và chu đáo, chị chuẩn bị cho mọi sự tan vỡ khi nó vẫn còn đương thì tươi đẹp.

Nhưng tiên đoán của chị không sai, sự chuẩn bị không thừa, linh cảm của chị thật tài tình như chính phép tu từ trong lời thơ của chị. Môi đang cười mà cánh hoa đã rụng, mùa thu về lá cũng rụng mà thôi. Nên không có gì lạ khi một lần nữa tình lại xa khi vừa hé nở…

“Cơn mưa bụi như vô tình đổ xuống
Dốc sương mù và núi đá điêu linh
Ôm nỗi nhớ khi xuân tình vất vưởng
Chưa kịp thương đã chia cắt ta mình”

Mưa bụi càng khiến mùa đông u ám thêm, không khác nào cuộc đời nhá nhem của chị. Sương phủ kín xuân thì không thấy ánh bình minh. Cảnh vật điêu linh khó tả, mùa xuân còn vất vưởng nơi đâu chưa về bên xóm nhỏ. Tình yêu trốn đâu, lang thang nơi đâu mà chưa về với chị. “Chưa kịp thương đã chia cắt ta mình” – đọc câu thơ mà nhói đau thay cõi lòng của chị.


“Bông cỏ dại cuối đường xa tim tím
Mảnh trăng rừng không sáng nổi… xanh xao
Anh đi mất thương cuộc tình chết lịm
Dã quỳ rơi trên con dốc nghẹn ngào…”

Chị đã không còn đứng nơi đỉnh dốc thanh xuân, chi đang đi dần xuống chân con dốc. Dã Quỳ cũng đã tàn phai, rụng tả tơi dọc cuộc đời của chị. Anh đã đi không trở lại, chị muốn đi tìm mà không biết ở nơi đâu. Xót xa và tiếc thương cho một tình yêu, chị biết làm gì ngoài khóc nữa đây. Bài thơ kết thúc mà không một lối thoát cho tình yêu, không nổi một lối đi cho chị.

Một bài thơ tình da diết buồn từ đầu đến cuối. Để lại trong lòng người đọc bao nỗi xót xa.
Nhịp thơ êm ả dịu êm như chị đang hiển nhiên đón nhận nỗi buồn. Những thứ bề ngoài êm ả thường cuộn sóng trong lòng. Không biết ở nơi nào đó chàng trai ấy có biết nơi xóm nhỏ có người con gái đang chờ đợi anh…

Cảm nhận: Quỳnh Phương

 

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ