Sống trong nỗi buồn


      Chẳng một ai sinh ra đã muốn đồng hành cùng nỗi buồn. Chỉ là tháng năm thăng trầm, dòng đời ngã nghiêng khiến ta phải song hành cùng với nó.
Con người ta có hàng nghìn hàng vạn lí do để khiến mình buồn, cớ sao lại chẳng thể níu lấy một cái cớ để bản thân được vui lên. Sâu thẳm trong tâm hồn mỗi người, đều giữ riêng cho mình một nỗi buồn. Có người chia sẻ với người khác, có kẻ lại giữ riêng cho mình để gặm nhấm đến cô độc. Tự nhận bản thân là một đứa con gái đa sầu đa cảm và đã rất nhiều lần tôi cảm thấy chán ghét cái nhu nhược của chính mình.
“Nếu nỗi buồn là của cải, tôi sẽ là người giàu có nhất thế gian”- tôi vẫn còn nhớ như in cái biểu cảm quá ư là buồn cười và chả mấy tin khi nghe câu nói này. Bởi, tôi thiết nghĩ ở đời mà, sống thì cứ sống thoải mái thôi có gì phải đến mức biến mình thành kẻ nhiều nỗi buồn nhất thế gian! Có lẽ bây giờ tôi phải phải tặng cho mình một cái tát tai để thức tỉnh lại.


17 tuổi! Sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, tuổi thơ của tôi gắn liền với những âm thanh đổ vỡ của chén bát, những trận đòn nhừ tử và giọt nước mắt của mẹ. Những thứ thi thoảng vẫn luôn ám ảnh trong giấc mơ mỗi tối của tôi!
17 tuổi! Quá mệt mỏi vì phải bon chen một thân một mình giữa chốn Sài Thành đầy cạm bẫy và mưu mô. Sự dối trá, lừa lọc đã bao lần khiến tấm thân bé nhỏ này phải nhọc nhằn. Thì biết làm gì được chứ, tự quyết định bỏ học tức là đã đồng nghĩa với việc tự biết được bản thân sẽ phải trải qua những gì. Những giọt nước mắt đó chỉ có thể nuốt ngược vào trong để mẹ cha khỏi bận lòng.
17 tuổi! Khi biết thế nào là thương một người thì cũng là lúc nhận ra tình yêu quá ư là buồn, đau lòng và mệt mỏi. Đến một lúc nhất định, mọi cảm xúc của bản thân đều dễ dàng bị chi phối bởi nó… Cười đó rồi khóc đó, hi vọng đó rồi thất vọng đó… Cứ dại khờ trao hết yêu thương cho người vì cứ ngỡ yêu chỉ là để hạnh phúc, cứ thật lòng thì người sẽ thật dạ!
Người ta thường nói buồn là một nốt trầm trong bản nhạc mang tên cuộc sống!  Buồn thì chẳng ai muốn nhưng thiếu nó thì cuộc sống sẽ chẳng còn ý nghĩa? Bởi, cảm xúc thì làm gì có lí lẽ. Buồn và vui đan xen lẫn lộn theo sự xoay chuyển của vạn vật. Con người ta luôn rất dễ buồn bởi những thứ đơn giản nhất! Bất chợt bắt gặp hình ảnh cụ già neo đơn co ro tấm thân gầy guộc bên đường hay một đứa bé mồ côi lê lết đôi chân trần nhem nhuốc lượm nhặt từng vỏ ve chai. Một chú chó nhỏ bị thương đang kêu ăng ẳng vì bị đánh bởi sự vô tâm của người đời. Hay đơn giãn là một buổi chiều tà dưới ánh tịch dương yếu ớt, ta bất chợt nhận ra sự thê lương của chiếc lá non lìa cành. Nỗi buồn đôi khi tìm đến với con người ta đơn giãn như thế​. Có lẽ, chính nó cũng đang cô tịch trong nỗi buồn của mình nên mới cần người đồng hành như vậy!
Người ta thường nói :”Bạn có thể bật cười với một câu chuyện vui chỉ đôi ba lần rồi thôi. Còn những câu chuyện buồn dẫu cho có nge ngàn lần thì nỗi buồn vẫn còn đó!”. Bởi cảm xúc của con người luôn nhạy cảm với những điều thê lương, bi ai nhất. Nỗi buồn hời hợt ở trên môi thì làm sao thắng nổi nỗi đau khắc sâu trong tâm trí. Có người biết cách làm thuyên giảm đi  điều tội tệ trong thân tâm mình, có kẻ chỉ biết bất lực sống chung với nó. “Buồn không đáng sợ, đáng sợ là bạn biến nó thành thói quen”- tôi đã nghe đâu đó vẫn nói như vậy! Quả thật buồn sẽ không là gì, chỉ mong đừng để nó góp mặt trong cuộc sống của mình quá lâu. Nó sẽ khiến bạn trở nên u uất, lười tiếp xúc với mọi thứ xung quanh dần trở nên trầm cảm. Bản thân tôi không biết mình đã trải qua những năm tháng kia như thế nào? Chỉ biết rằng tôi không còn là con bé luôn vui tươi, vô tư như trước nữa. Tôi ít giao tiếp hơn, ít cười nói hơn, tôi hay im lặng hơn và dễ dàng bật khóc hơn khi một mình.


Tôi đồng hành cùng nỗi buồn, nỗi cô đơn như thể một thói quen mà có lẽ tôi sẽ chẳng tưởng tượng ra đến lúc tôi bắt đầu một cuộc sống hạnh phúc mới, một người lạ đi với tôi đến hết cuộc đời thì nỗi buồn sẽ ra sao? Có phải nó sẽ độc bước một mình hay sẽ kiếm một tri kỉ khác như tôi?
Tôi đi lòng vòng thành phố, lang thang ở mỗi góc hẻm con đường.Tôi đi lục tìm một mớ kí ức hỗn độn về cái thuở thương người yêu người! Tôi luôn đi lượm nhặt lại một chút kỉ niệm vui để bản thân được thanh thản, an yên.
Cuộc sống ngoài kia quá đổi bộn bề, lo toan, mệt mỏi. Lúc bạn cảm thấy nhu nhược nhất hãy đóng cửa lòng lại, cài khoá rồi kiếm một xó xỉn nào đó khóc cho hết những nghẹn ngào. Để xua tan đi mệt nhoài, gạt bỏ đi những đau thương mà người để lại. Nỗi nhớ thật đầy mà phố xưa thì hanh hao gầy gò làm sao ôm hết được vào lòng. Nếu thấy cuộc đời hôm nay quá đổi muộn phiền, chẳng sao cả! Không ai buồn cả đời, rồi sẽ có một người lạ đến kéo ta ra khỏi những yếu đuối, chênh vênh! Lúc đó, hãy mạnh mẽ mà nói rằng:” Tôi đã từng có những nỗi buồn rất đẹp!”.

___ Lý___

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

1 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thàn...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Bảy 19, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Sáu 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ , Viết cho tuổi học trò
Thứ Bảy, Tháng Sáu 03, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Năm 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ