Rét đầu mùa Hà Nội – Nguyễn Hoàng Hiệp


Lúc nhỏ, tôi đã từng nhiều lần đi chơi tại thủ đô. Nhưng Hà Nội vẫn thật xa lạ với một đứa sinh viên năm nhất lơ ngơ và lóng ngóng. Thành phố ngàn năm văn vật đang dần khoác lên manh áo sầm uất với những chiếc cúc lộng lẫy, xa hoa.

Chợt, một chiều Hà nội trở rét, lặng nhìn hồ Gươm sóng gợn lăn tăn, tôi đã thấy một Hà Nội rất sâu, một Hà Nội trong trẻo như tâm hồn đứa trẻ ngây ngô buổi nào.

Tạm rời xa những con đường sửa sang dang dở, tạm rời xa những ngõ phố chật kín người qua, tôi đứng lặng bên bờ hồ, nhìn sâu vào tháp Rùa lờ mờ trong sương. Còn kia, thân thuộc quá, cái dáng “cong cong như con tôm” của cầu Thê Húc mà tôi đã biết tới lần đầu qua bài tập đọc ở tiểu học.

Cây cầu ấy đã từng choáng ngợp trong đôi mắt của một đứa trẻ mười tuổi. Giờ đây, thằng bé ấy không còn nhỏ để trầm trồ trước cây cầu ấy nữa. Vậy mà, ẩn khuất trong sương, cái dáng cong cong kia, chao ôi, vẫn làm tim ai xốn xang. Tôi thấy vừa lạ vừa quen, say trong bảng lảng chiều những kỉ niệm khó phai, vừa nôn nao điều gì thật khó tả, đành chụp vội tháp Rùa trong sương và rảo bước về phía phố cổ.

Thật như là một sự lẩn tránh!

Cơn mưa chẳng biết đến có đúng lúc không, nghe trong tiếng mưa đông có tiếng thỏ thẻ gì hơi tê tái. Những cái tên của một thời vang bóng, ôi ba mươi sáu phố phường. Những con phố ngắn và chằng nối lên thân nhau. Ngã ba. Ngã tư. Ngõ. Hẻm. Chật những dòng xe và dòng người. Quán hàng ngả nghiêng. Người cười. Người thản nhiên. Người trầm tư nhìn ra phố. Mưa giăng trên lối phố như tơ sợi và những con phố thì như khung cửi.

Lạc. Hầm đi bộ ở Ngã Tư Sở, tôi cũng đã lạc. Nhưng lạc ở phố cổ mới thật sự là lạc. Lạc trong cái kiêu kì còn vương vất của kinh đô xưa. Lạc giữa sầm uất và trầm mặc, giữa quá khứ và hiện tại. Tôi bước chênh vênh trên vỉa hè đã lát gạch đen rất châu Âu. Kìa, thế mà vòng vèo một hồi, lại ra hồ Gươm. Mưa như nặng hạt hơn…

Nghĩ thấu đáo trong từng hạt mưa, thấy Hà Nội mùa này sao buồn quá. Mà nỗi buồn đôi khi chẳng cần một sự lý giải cặn kẽ nào. Tự nhiên buồn. Vậy thôi. Chợt mông lung trong tâm trí, tôi nghĩ tới khu chợ Nghĩa Tân lúc nào cũng nườm nượp hàng quán, mùi những thức quà thơm ngon bao giờ cũng làm cồn cào bao tử… liệu chiều mưa này có buồn không? Hay đường Thanh Niên có cái buồn Tây Hồ gợn sóng? Phủ Tây Hồ chắc cũng đang vút hồn lên phách theo sương khói? Cầu Long Biên có đang trầm tư ngắm con sông Nhị Hà mùa nước cạn? Rồi mạn Giáp Bát, Thanh Xuân, Hà Đông… nơi mà lúc nào cũng rầm rập, rầm rập; những Nguyễn Trãi, Khuất Duy Tiến… đông đúc là vậy, chiều nay có buồn không?

Thế là giữa sự chật hẹp của phố phường, tôi vẫn thấy tôi thật nhỏ bé.

Ồ! Một du khách nước ngoài…

“Hello, excuse me…” (Xin chào, xin lỗi cho hỏi…)

Rồi họ đi. Lại thấy mình thật nhỏ bé. Thế giới ngoài kia rộng lớn quá và tri thức là biển cả mênh mông. Tôi đang bơi giữa nó, giữa mùa đông lạnh giá.

Mùa đông để miên man. Mùa đông để Hà Nội buồn. Nhưng có lẽ cũng để ta yêu hơn thủ đô. Cái rét xiết lại những tháng ngày nắng rám trái bòng, phố phường cứ gắt gao thở nóng và bụi. Nó cho thủ đô thảnh thơi chút đỉnh, dẫu ngoài kia sự ồn ã và náo nhiệt vẫn như tiếng nhạc xập xình của thập niên 90.

Rồi lại đi và lần này phải hỏi. Thấy yêu mến những con người Hà Thành biết bao. Tôi không thật bi quan như nhiều người cho rằng Hà Nội mất gốc Hà Nội rồi. Ở đâu đó, dẫu là dân tứ xứ tới đây, một nét rất Tràng An vẫn thấp thoáng trên từng nụ cười, ánh mắt của bao người Hà Nội. Xin cho tôi gọi họ là người Hà Nội. Họ đang tiếp tục vẽ nên sắc màu mới cho thủ đô ngàn năm văn vật.

Miên man suy nghĩ và đôi chân chưa dừng. Trên đầu, bầu trời như đổ sầm xuống. Chiều nặng nề về tối. Mây quẩn quẩn như hậm hực gì. Và tối. Đèn. Chỉ còn đèn là vàng, đỏ, trắng, xanh khắp lối phố. Người vẫn ngồi. Người vẫn đi. Người vẫn nhìn ra phố trầm tư…

Thế nào lạc vào ngõ Gia Ngư, chợ Hàng Bè xưa. Bánh trôi Tàu. Bà chủ quán niềm nở. Hơi gừng tỏa lan trong không khí lạnh, thơm không cưỡng nổi. Ôi! Muốn nếm ngay một thìa nước bánh cho ấm dạ.

Lát gừng lênh đênh theo những lời khen của tôi dành cho tài làm bánh của bà chủ. Viên bánh mềm và rất dẻo nhưng chẳng quá dính. Nhâm nhi nó mùa này rất hợp, cảm thấy đầu lưỡi tan nhuyễn mịn màng bột nếp trong vị cay ngọt tinh tế. Viên bánh xinh xinh trong chén, lấy thìa xắn khéo thấy nhân đỗ vàng ươm, ngọt ngọt, lại nhân vừng đen thơm bùi và hơi ngậy…

“Cuộc sống này nhanh lắm con ơi…”

Bỗng câu nói của bà chủ quán làm tôi chạnh lòng. Bát nước cay ngọt cạn dần. Những gì mềm mại và dẻo mịn rồi lại qua. Chẳng mấy chốc mà đến Tết đâu bà nhỉ? Và sau bao nhiêu mùa Tết nữa, tôi lại có thể trở về đây để thưởng thức cho sâu hơn mùa đông Hà Nội?

“Lúc ấy có khi bà đã đi xa lắm cháu à…”

Bà cười. Bà ơi, bà đừng nói vậy…

Xa xôi… mà đâu xa… Bà nói đúng. Có những thứ biến đổi rất nhanh. Có những thứ không thể trở lại. Hà Nội, sẽ là một miền xa xăm chăng?

Đằng kia là đền Ngọc Sơn. Bỗng nhớ tới nhân vật bà Hiền trong “Một người Hà Nội” của nhà văn Nguyễn Khải.

Chợt nhiên tôi cũng muốn ngâm ngợi đôi ba câu “Ông đồ” của nhà thơ Vũ Đình Liên:

“Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?”

Ngoài phố, còn một bác rao tào phớ quàng tạm manh áo mưa, có một cô bán bánh đúc tay thoăn thoắt mà mặt buồn rười rượi, còn cả một bức tranh ngập đầy những gương mặt mưu sinh trong đầu đông giá lạnh…

Và tôi vẫn thấy có cô lao công cần mẫn. Một chú công nhân tan ca, vui vẻ điếu thuốc. Cả những màu áo xanh tình nguyện. Cả những nụ cười hồn nhiên của các em bé mẫu giáo. Cả những vị khách quốc tế dễ mến…

Tác giả: Nguyễn Hoàng Hiệp

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ