Nỗi buồn của đêm- thơ Vũ
Mỗi khi đêm về chẳng thể nào vui được
Mình chỉ biết buồn và chỉ biết buồn thôi
Tim cứ nhói đau khi hoàng hôn buông xuống
Nhớ lắm!
làm sao quên nổi một con người?
Bão giông vẫn về lục tìm trong đêm tối
Len lỏi vào tim xuyên lồng ngực đọa đầy
Đã cố cười tươi mà vẫn rơi nước mắt
Không chọn nỗi buồn thì biết chọn gì đây?
Mỗi khi đêm về mình ơi, sao cứ nhớ
Yêu một yêu thương mà ngỡ sẽ trọn đời
Nhưng giờ chia hai nhân duyên buồn đến lạ
Sao trái tim này mách bảo đừng phai phôi
Người ta đã xa, người ta đâu biết nhớ
Họ đâu phải mình, họ không nhớ mình đâu
Đừng tìm yêu thương trong canh dài thao thức
Vì họ mà yêu mình đâu phải âu sầu…
Bình Luận
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments