Những bình minh của cha


Những tia nắng lấp lánh khẽ gọi mời bên khe cửa, như đang thúc giục đã đến lúc phải ra đi. Vệt sáng bình minh đỏ thắm lướt qua khuôn mặt con với những nếp nhăn đã in hằn dưới đuôi mắt một bà mẹ của hai đứa con thơ. Bình minh cuối cùng của cuộc đời cha có con cạnh bên thật hạnh phúc. Nhưng những bình minh sẽ không tắt vì cha có một bình minh của riêng mình, rực rỡ yêu thương. Đó là bình minh có con và cha cạnh bên nhau, bảo vệ và thương yêu nhau, hạnh phúc biết nhường nào!…

Cha vẫn còn nhớ giây phút con chào đời. Lúc ấy con bé bỏng và mỏng manh như một tiểu thần mà cha nghĩ trời cao đã ban phúc cho chúng ta. Nhìn con ngủ mới đáng yêu làm sao, đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay dịu nhẹ trên má mẹ. Từ lúc ấy, cha nghĩ cha sẽ là cành lim vững chắc che chở cho hai mẹ con. Rồi tháng ngày ấy trôi qua, cha chứng kiến con gái lớn lên, êm đềm và ấm áp…Khi con lên ba, con mới tập tẹ nói, lúc con gọi khẽ “p…a pa” lúc đó cha cảm thấy tim mình tràn đầy hạnh phúc, ngọt ngào, ngỡ như cả cuộc đời cha thu nhỏ lại trong nụ cười thơ ngây của con yêu. 

Con ngày càng lớn dần, đồng tiền ít ỏi mẹ con bán khoai không đủ để trang trải, cha phải đi làm thêm nhiều việc cùng lúc để chăm lo cho hai mẹ con. Lúc con lên mười, con đã phải quen dần chuỗi ngày không cha bên cạnh. Khi bạn bè được cha chở đi chơi Tết Trung Thu, được quay quần trong mâm cổ vui vầy thì hai cha con phải tách biệt nhau hàng trăm cây số. Cha ở nơi đây dù đông vui, náo nhiệt đến mấy vẫn là xứ người, vẫn bơ vơ cô quạnh. Chưa một đêm cha ngừng trăn trở về hai mẹ con, về cách kiếm tiền nhanh nhất để trở về; chưa một đêm cha thôi thao thức tự hỏi hai mẹ con sống thế nào? có tốt không? Cha tưởng tượng chiếc khăn quàng cha vừa gửi đến, chắc con mặc vào sẽ đẹp lắm, sẽ ấm áp lắm. Nó sẽ thay cha ôm ấp con những ngày giá lạnh.

Khi nông sản bắt đầu được mùa, những ca đêm vẫn thức bên ánh đèn dầu chập chờn của người làm thuê, cha cũng hiểu là lời thất hứa của mình đã chất đầy như những bao hàng trên xe tải. Tết, rồi hè, lần này qua lần khác, thời gian là vàng là bạc, đắt đến nỗi cha không thể mua 3 năm tuổi thơ bé bỏng của con yêu… Rồi bắt đầu có những cái liếc mắt bí ẩn từ cái nhìn của những người làm thuê, những lời bàn tán bắt đầu lan truyền như dịch cúm và rồi một ngày… nó cũng đến tai cha. Cha tất tả bắt chuyến xe chạy về quê, bên tai còn nghe văng vẳng tiếng nói khàn khàn của ông hàng xóm( cũng là thợ gặt cùng cha) “Ở quê đang đồn vợ mày tư tình với ông Tư “lãng” đó…” Ngắn ngủi, cộc lốc, là vì câu nói chỉ ngang đó hay lòng cha chỉ nghe ngang đó thôi, chỉ bao nhiêu đó thôi.

Cha trở về trong hớt hải, vội vàng đến nỗi ông trời con chưa kịp tỉnh giấc, chưa kịp báo hiệu cho một đôi nam nữ đã đến lúc phải lìa nhau trong cái thân xác đã rã rời; trong khuôn mặt dày trịch những lời nói xăm xỉa, mỉa mai và giờ đây chắc sẽ là uất hận. Và khi đôi mắt họ bắt gặp mắt cha, bàng hoàng, thảng thốt như người trước mắt là ma quỷ đang tới gọi hồn. Vừa lúc trước cha vẫn còn ngờ vực, tin chắc đó chỉ là lời bịa đặt, chỉ khi tận mắt thấy cha mới nếm trải hết mùi cay độc của sự phản bội, lạnh ngắt, tê tái. Như một bản năng đã có, cha đánh người đàn ông trần truồng kia như điên dại, nhưng mẹ đã cố gắng để người ta thoát khỏi tay cha. Như lên cơn giật phong cha đập vỡ đồ đạc trong nhà, tán loạn rồi bỏ đi.

Có lẽ những ngày sau đó còn hơn cả địa ngục, khi từ đôi mắt người từng đầu gối tay ấp chỉ tối tăm những xa lạ, bất cần. Trong cuộc đời cha đấy là phút giây tàn khốc nhất mà cha không bao giờ muốn ngoảnh đầu nhìn lại. Nhưng điều đáng sợ nhất là ánh mắt đầy tê tái khi con nhìn cha. Đôi mắt như cắt rời từng thớ thịt trên người cha. Cũng vì đôi mắt ấy, cha mới đau đớn hết nỗi bẽ bàng, ân hận đến tột cùng. Trong phút giây mà cha tưởng mình đã hy sinh để có được hạnh phúc, đó cũng là lúc cha để hạnh phúc tuột khỏi tay mình. Ngỡ đâu sự hy sinh sẽ được đền đáp xứng đáng, nhưng thói đời lại quá tàn khốc…

Mẹ bỏ đi, như cái lẽ phải có, như bước đi cuối cùng để tiếp nối con đường tội lỗi. Ngày mẹ ra đi, mẹ mang theo cả bầu trời đỏ thắm trong cha, để lại đây một tâm hồn đã nguội tắt yêu thương, một trái tim đã cạn khô máu tình. Tháng ngày ấy cha đã ngụp lặn trong đau khổ, đã cố bấu víu lấy vị đắng say men nồng của rượu để quên nỗi căm phẫn tàn khốc của thói đời. Và đến bây giờ, đó là khoảnh khắc hối hận muộn màng nhất mà cha đã gây ra, chỉ mong một lần được sửa chữa… Cha bỏ rơi con khỏi cuộc đời cha… Đáng lẽ lúc con cần cha nhất, lúc con cần một người để dựa dẫm, để đong đầy niềm tin bị vắt kiệt cha phải bên con. Nhưng cha đã không làm vậy.

Những buổi đi chơi đêm, những biểu hiện thật lạ cứ xuất hiện ngày một nhiều. 14 tuổi với chiếc váy ngắn củn cởn và đầu tóc vàng hoe, 14 tuổi con ngạo nghễ và lẳng lơ như một đứa làm nghề chuyên nghiệp…Và cái còn đáng sợ hơn, con dính vào ma túy!…C ha phát hoảng khi thấy ống tiêm nằm vật vờ trong thùng rác lúc con ra khỏi nhà vệ sinh. Lúc đó cha như bị ai bóp thặt tim mình, quá đỗi kinh hoảng, cha lôi con ra trước mặt với mũi tiêm “Đây…đây là gì? Mày dính vào ma túy khi nào? Hả” Cha tức giận, từng lời nói như bóp thắt cổ họng. Cha tát con.

Sự run rẩy và sợ hãi vừa nãy đã im bặt, con nhận lấy cái tát của cha với đôi mắt căm hận, trõng trợn. “Là vì ai?” con khóc nấc, nghẹn ngào “ Là vì cái gì mà tôi ra nông nổi này….Ông  biết là mỗi lúc ra đường người ta nhìn tôi như thế nào không?…Người ta nhìn tôi bằng đôi mắt miệt thị, thương hại…người ta tránh xa tôi…Ông cứ đánh tôi đi…dù gì mẹ cũng bỏ đi rồi, con nức nở…chẳng ai cần tôi nữa”Tim cha đau ngắt cha ôm con yêu vào lòng, nén chặt những đau thương…. “ Cha xin lỗi, cha sai rồi”…

Rồi cha dẫn con đi đến một nơi mới để có khởi đầu mới, tránh xa cuộc sống với những thương đau ngập tràn; tránh xa những miệt thị, những bỉu môi khinh bỉ của đời người; tránh xa những con người từng làm ta khổ đau, từng khiến ta uất hận. Nơi ấy con sẽ được cai nghiện, sẽ được đi học, sẽ có thật nhiều bạn bè và đặc biệt con sẽ được yêu thương, đối xử công bằng như con người. Cha sẽ đi làm, bất cứ việc gì miễn được gần con, dù cực khổ đến nhường nào. Sẽ không bao giờ cha bỏ rơi con nữa, không bao giờ. Và ở nơi ấy, sẽ không còn những thảm trời u tối, sầu đau; nơi ấy sẽ có những bình minh mới, lấp lánh thương yêu, những bình minh của cha và con…

Phút lâm chung cuối cùng của cuộc đời mình, cha có con cạnh bên thật tuyệt vời biết bao. Nhìn con trưởng thành qua năm tháng, có một gia đình nhỏ đầm ấm, cha cảm thấy cuộc đời cha đã trọn vẹn, không luyến tiếc một điều gì. Người phụ nữ kia trong cơn đói khát yêu thương đã lỡ lầm, không biết đã tìm được bến đỗ của hạnh phúc chưa hay vẫn đang reo đuổi. Là con người ai cũng phạm sai lầm, dù lớn dù nhỏ, dù ít dù nhiều, chỉ cần luôn có động lực để bước tiếp, phải không con nhỉ?

Cha mỉm cười nhẹ nhàng, đón lấy những vệt nắng ấm áp của bình minh qua khe cửa. Cha thấy ánh sáng mơ màng khẽ đưa cha vào, binh minh nhô lên tận chân trời, lúc ấy cha thấy mình cùng con bước đi, những bước đi êm đềm trên bờ cát ẩm khô, rát bỏng…

Tâm Như

 

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ