Mẹ sống thì chẳng cho ăn – Khoán thủ của Phượng Trịnh
MẸ nuôi lớn hạnh phúc mình
SỐNG đời vất vả mưu sinh nhọc nhằn
THÌ rằng tóc bạc da nhăn
CHẲNG màng xuân trẻ in hằn khát khao
CHO con giấc mộng ngọt ngào
ĂN ngô khoai sắn đói bào ruột gan
ĐẾN thâm, sâu, nghĩa nồng nàn
KHI con đủ lớn trần gian mẹ rời
MẸ hiền với tiếng à ơi
CHẾT miền thương, cả biển trời xót xa
LÀM con phải nhớ cho là
VĂN thời đã học sống ra đạo người.
TẾ rằng xế tuổi mấy mươi
RUỒI lai vãng, ấy lệ đời đã lăn
MẸ SỐNG THÌ CHẢ CHO ĂN
ĐẾN KHI MẸ CHẾT LÀM VĂN TẾ RUỒI.
Tác giả: PHƯỢNG TRỊNH
Bình Luận
© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn! |
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM |
Danh sách thành viên | Giới thiệu chung | Quy định hoạt động |
Các câu hỏi/đáp về CBT | Trang vàng Cộng đồng | CÂY BÚT TRẺ AUDIO |
0 Comments