Màu phượng đỏ – Tác giả Ngọc Huệ


…Tin chắc sẽ không quên, bởi ai đó đã từng nói, “Quá khứ mãi mãi không chết”. Phải! Quá khứ chỉ qua đi như một cuộn phim ghi hằn trong kí ức. Ở đó có giọng nói của cha, dáng hình của mẹ, có cánh đồng vàng thơm mùi rơm mới, có tiếng sáo mục đồng bay vút cánh diều xanh, có thanh âm trầm ấm người thầy, có bàn tay dịu hiền người cô, có bụi phấn trắng tinh bám vào bảng đen mà giảng dạy nghĩa ân, có tiếng cười của một thuở hồn nhiên, tinh nghịch đùa vui, có nước mắt ân hận, lỗi lầm của một thời tuổi dại…

Nước sông Tiền qua bao mùa mưa nắng vẫn yên bình, lững lờ chở nặng phù sa mang về từ vùng thượng nguồn cho quê mình thêm trù phú, cho sen nở thắm tươi tô hồng đất Tháp quanh năm. Mấy cánh phượng cuối mùa rơi theo cơn gió, rớt xuống mặt sông rồi cùng con nước dâng đồng. Đã đầu thu nên sắc phượng cũng thôi gay gắt mà dịu dàng, đằm thắm, e ấp vài chùm nở muộn, bé tí ti, xanh non mềm yếu. Những trái phượng đầu tiên cũng kết cành sau ba tháng chắt chiu trong chiếc nhụy hoa trắng nõn, nhẹ hương. Lá phượng e ấp mở bung, vươn cao khều nhẹ đám mây trắng chùng chình, là đà theo gió.

Vậy là, thu đã về.

Lũ trò nhỏ chúng tôi lại tất bật sửa soạn cho ngày đến trường chào năm học mới. Nào sách vở, áo quần, cặp, viết… Mọi thứ được mua về trong tâm trạng háo hức, trông chờ mà cũng có chút bâng khuâng, lo lắng. Năm nay tôi vào lớp 10. Trường mới, bạn mới, thầy cô mới… Không biết tôi có thích nghi với môi trường đầy xa lạ mà cũng lắm thân quen ấy không? Không biết tôi sẽ quen thêm những người bạn thế nào? Và chương trình học nữa, nó có khó lắm không? Rồi thầy cô có còn nuông chiều chúng tôi như thời cấp hai trẻ dại?

Rời bàn học, tôi ra ngồi bên bến sông, nơi có cây phượng già soi bóng nước. Con nước vẫn lững lờ trôi, vẫn ngày ngày lớn ròng nối liền hai bờ trong đục. Chẳng biết trong hành trình tìm về biển cả, qua trăm sông nghìn suối, có bến bờ nào làm con nước nhớ thương? Nhớ mấy tháng trước, tôi cùng lũ bạn còn ngồi dưới gốc phượng giống thế này mà kể cho nhau nghe những ước mơ và dự định trong tương lai. Có đứa bước tiếp vào phổ thông, có đứa học nghề, cũng có đứa rời xa mái trường theo gia đình bươn chải, lo toan cho cuộc sống được no ấm, đủ đầy. Bạn nhặt cánh phượng rơi mà xếp thành con bướm thắm cho tôi ép vào trang lưu bút có hai từ “nhớ mãi” thật to như một lời hứa sẽ giữ trong lòng hình ảnh ngôi nhà chung có thầy cô, bè bạn…

màu phượng đỏ
Cánh phượng ngày nào tươi sắc thắm, giờ đã mục nát, sẫm đen trên màu xanh cỏ dại hoặc đã trôi dến nơi nào xa lắm.

Cánh phượng ngày nào tươi sắc thắm, giờ đã mục nát, sẫm đen trên màu xanh cỏ dại hoặc đã trôi dến nơi nào xa lắm. Chắc chúng trôi vào kỉ niệm êm đềm của thời áo trắng đầy mơ mộng, vui tươi. Tuổi học trò thật giản đơn nhưng cũng đâu kém phần sâu lắng, thiết tha khi trong lòng mỗi đứa học sinh đều có lời thầy cô tâm tình, dạy bảo. Đâu phải chỉ i tờ, chữ nghĩa, văn chương hay những định luật cứng nhắc. Thầy cô còn dạy cả nhân cách làm người, dạy chúng tôi biết ước mơ, biết khát vọng ở tương lai, biết tin tưởng vào cuộc sống, biết đứng lên sau mỗi lần vấp ngã… Những thứ ấy, thầy cô chỉ bảo chúng tôi bằng cả trái tim nhà giáo muôn đời vẫn sục sôi nhiệt huyết đưa đò. Giờ nhìn lại trang giấy học trò in dòng lưu bút, tôi như thấy lại thầy cô trong từng nét chữ nghiêng nghiêng.

Tôi thấy thầy tôi với nụ cười hiền đã hát cho lớp nghe bài “Hỏi vợ ngoại thành” dưới ánh trăng vàng đêm trung thu ngày ấy. Tôi thấy thầy trên bục giảng với những tiết học qua nhanh và đọng lại là bài học về cách sống, lòng tin và trách nhiệm trong mọi việc mình làm… Tôi thấy cô tôi qua ánh mắt buồn, nhìn tôi rồi khẽ bảo “Em làm cô thất vọng quá”. Tôi thấy nước mắt cô rơi nhưng vẫn mỉm cười mà an ủi “Em đã làm tốt lắm rồi… Chỉ tại không có thời gian…”. Tôi thấy… thấy nhiều lắm, những niềm vui, nỗi buồn, thành công, thất bại, những tự ti, mặc cảm và những giọt nước mắt trong nối tiếc của chính mình. Ở thời cấp hai tôi có rất nhiều vấp ngã, mà phía sau nó luôn là thầy cô, bạn bè động viên, khích lệ tôi phải mạnh mẽ đứng lên bước tiếp.

Tôi đưa mắt nhìn chú cún nhỏ Lulu đang trêu đùa cùng sợi nắng cuối chiều. Chú quay tròn mấy vòng trên sân gạch bởi muốn đuổi theo chiếc đuôi ngắn ngủn của mình. Có lẽ mệt rồi nên chú ngoeo ngoẩy cái đuôi xinh, ánh mắt long lanh nhìn về phía hoàng hôn đỏ ối. Chắc chú cũng như tôi, nhìn kí ức đã qua mà nghe lòng da diết nhớ thương. Tự dưng, dòng status sáng nay lại chợt hiện về trong trí nhớ… “Các em sắp vào lớp 10, sắp có trường học mới, thầy cô mới, bạn bè mới, không biết có còn ai nhớ đến ngôi trường cũ, thầy cô cũ không nhỉ?”. Tin chắc sẽ không quên, bởi ai đó đã từng nói, “Quá khứ mãi mãi không chết”. Phải! Quá khứ chỉ qua đi như một cuộn phim ghi hằn trong kí ức. Ở đó có giọng nói của cha, dáng hình của mẹ, có cánh đồng vàng thơm mùi rơm mới, có tiếng sáo mục đồng bay vút cánh diều xanh, có thanh âm trầm ấm người thầy, có bàn tay dịu hiền người cô, có bụi phấn trắng tinh bám vào bảng đen mà giảng dạy nghĩa ân, có tiếng cười của một thuở hồn nhiên, tinh nghịch đùa vui, có nước mắt ân hận, lỗi lầm của một thời tuổi dại…

màu phượng đỏ
Hãy cứ tự tin bước chân lên cho cuộc sống thêm phần ý vị, bởi mọi vật đều được sinh ra để góp cho đời thêm sắc hương…

Nhưng dẫu có là gì đi nữa, tôi vẫn sẽ ghi nhớ nó, nó vẫn sẽ là hành trang theo tôi bước tiếp đoạn đường phía trước để chạm đến ước mơ và khát vọng riêng mình, để nụ cười sẽ lại thắm tươi trên vành môi của bao người thân thương tôi kính trọng, quý yêu. Hãy cứ tự tin bước chân lên cho cuộc sống thêm phần ý vị, bởi mọi vật đều được sinh ra để góp cho đời thêm sắc hương. Dù trắng thanh tao, dù đen huyền bí, dù xanh hi vọng, dù đỏ ước mơ… thì mây vẫn cứ bay đến phương trời xa mới để thấy hết cái rộng lớn, bao la của trời đất, cái hùng vĩ, kiêu sa của núi thẳm, sông dài. Dù là cơn gió nhẹ mang hơi ấm ngày xuân hay cuồng phong bão dữ thì gió vẫn cứ thổi cho đất trời thêm thanh mát, sạch trong. Dù bình minh rộn rã chim ca, dù hoàng hôn hư ảo, diệu huyền, mặt trời vẫn cứ tỏa vàng tia nắng tạo khoảng trong xanh cho con người tự thanh lọc mình sau mỗi hành trình đi qua.

Vài cánh phượng khẽ rơi, nghiêng mình chạm mặt nước sông tạo thành mấy vòng tròn to dần, sóng sánh bóng hoàng hôn. Gió lại thổi và phượng lại rơi. Phượng rơi để hiểu rằng phượng đã có một thời hoa thắm, để nhắc nhớ phượng đã đỏ rực điểm tô sân trường suốt ba tháng hè hiu quạnh, không tiếng cười, không giọng nói, im lìm một góc gió lay… Ừ, phượng đỏ lắm… Đỏ như màu của kí ức hôm qua, màu của tuổi hoa niên thắm tươi dòng mực tím… Và kí ức học trò thời cấp hai thân thương ấy, tôi xin được gói lại bằng màu phượng cuối thu, rồi cất vào một góc nhỏ nơi trái tim mình. Một ngày, khi cảm thấy mình mệt nhoài phía gian truân, tôi sẽ lại giở nó ra để nghe lòng mình ấm áp, để tôi có thể mỉm cười trước ngàn cám dỗ, đua chen, và để nó luôn bên tôi mà thủ thỉ với tôi rằng: Cần lắm một cơn gió để bay đi…

Tác giả: Ngọc Huệ

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ