[Cuộc thi] Dủ Dẻ và Chim Xanh – Tác giả Trần Nguyên


Gió của trời dù vướng víu cũng bay đi, hương của rừng ngọt ngào rồi cũng nhạt phai, tình học trò “đẹp như là không đâu vào đâu”, chỉ có nắng vẫn thao thiết cùng mây ngàn gió núi. Những năm tháng học trò đẹp không như giấc mơ mà có thật, nó ươm đầy kĩ niệm vẫn còn nguyên màu dĩ vãng như lá trở mùa lại xanh như hương rừng dủ dẻ nhẹ nhàng lặng vào trong gió. Nắng ngẩn ngơ tiếc hoài cho mối tình đầu không của riêng ai…

– Nắng, mai nhớ đem tập cho anh nghen!

– Ủa, tập gì? Nắng vờ như không hiểu, nheo mắt nhìn nghiêng Gió, cười cười.

Gió định đưa tay cho Nắng ăn một cái cốc như thường lệ nhưng Nắng nhanh chân lên xe co giò đạp, rớt lại sau lưng tiếng cười trong veo và biết rằng Gió đang cười lắc đầu cười chịu thua vì hôm nay Dủ Dẻ ốm, không đi học, Gió không có đồng minh.

– Nắng, chờ với, gớm con gái con lứa gì đạp xe thấy ớn, điệu đàng xíu coi, dù chỉ để giả vờ.

Nắng đỏ mặt, Gió cười:

– Một đều nhé.

– Mỏ nhọn, quên nhỏ mọn, đã vậy đây ứ có báo tình hình cho biết nhá! – Nắng trả đũa.

– Năn nỉ vậy, mai đem cho Nắng bản vẽ, được không?

– Tùy cảm hứng, chưa hứa nghen.

Nắng định cong lưng đạp một hơi cho hắn chừa cái tội ỷ lớn ăn hiếp nhỏ, dù hắn nhận xét về Nắng lúc nào cũng đúng. Nhưng vừa đưa chân ráng đạp bỗng xì, thôi rồi cái lốp xe xẹp lép.

– Bye bye nhé, tớ về trước đây, tránh cái nắng đúng ngọ đã.

Nắng tức cành hông, đã vậy còn để lại điệu cười đểu giả. Ước chi có Dủ dẻ ở đây, hắn đã không làm vậy mà còn cười thật hiền nịnh nọt, chắc chắn hắn chớp lấy cơ hội, để Nắng đi xe Dủ Dẻ còn hắn sẽ chở nhỏ ấy vừa chở vừa dắt xe điệu nghệ. “Không biết sáng nay đi học bước chân nào ra trước không biết”. Nắng lầm bầm, cuối xuống đạp đạp cái bánh xe, tội nghiệp nó bị giận lây. Kít! Nắng giật mình suýt vứt luôn chiếc xe.

– Nè bơm đỡ đi rồi kiếm chỗ nào mát mát, anh vá cho.

Trời, chưa bao giờ Nắng thấy hắn đẹp trai, dễ thương đến vậy! Và cái nắng đúng ngọ giữa trảng cát cũng nhảy múa như nụ cười của Gió. Thì ra hắn đi mượn ống bơm, còn tìm đâu ra miếng vá xe nữa chứ.

– Nhà nghèo nên đi học phải đầy đủ dụng cụ chứ lỡ xe hư tiền đâu mà sửa, hôm nay anh quên đem ống bơm, bộ nhỏ nghĩ anh tệ đến vậy sao?

Gió cười thật hiền, Nắng cười thật tươi.Ừ, nhà Gió nghèo đến nỗi đi học không có cái cặp đựng sách vở, nói thế chứ hình như hắn cũng không có sách luôn. Nắng chỉ thấy hắn cuộn mấy cuốn tập vào sau lưng quần. Nắng ghét cái kiểu đi học mà sách vở cong queo như hắn nhưng nó cũng không đủ tiền mua cho hắn cái cặp mới, hôm nào trời mưa nó mới cho vở hắn ké, chỉ có nhà Dủ Dẻ là thuộc “con nhà giàu”. Vậy mà hắn dám “trèo cao”, bạn bè thường chọc hắn như thế, còn Nắng thấy bình thường có trèo cao chi đâu vì bù lại hắn học giỏi, hát hay, làm thơ, vẽ tranh, cái gì cũng “number one”, nhờ hắn làm gia sư miễn phí mà tụi Nắng được tuyển thẳng vào trường huyện.

Kết quả hình ảnh cho tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Gió mất mẹ tự lúc mới ba tuổi,mọi việc trong nhà hắn như thay thế cho mẹ, từ cơm nước, làm đồng cả việc giữ đứa em gái từ lúc lọt lòng mẹ cho đến giờ. Bởi vậy, Nắng giữ Dủ Dẻ như của riêng mình không cho thằng con trai nào lại gần nhưng với hắn Nắng “dễ dãi”. Dủ Dẻ chuyển vào lớp Nắng đầu lớp 9, từ núi xuống, lúc nào trong cặp nhỏ cũng thơm mùi dủ dẻ nên Nắng đặt luôn cho nhỏ cái tên ấy. Bạn bè bảo hai đứa là hai thái cực vậy mà thân nhau mới lạ. Nắng tóc ngắn, tính cách như thằng con trai còn nhỏ ấy tóc dài lúc nào cũng thơm mùi bồ kết, dịu dàng quá đỗi. Nắng thích vùi vào mái tóc ấy hít hà và sau này Gió cũng thích mùi tóc ấy.

Từ khi vào cấp ba, chặng đường từ nhà đến trường hơn mười cây số, con đường đất đỏ mùa mưa đặc quánh lại, có đoạn ngập đến độ phải ngồi xe bò kéo qua, đáng sợ nhất là đoạn trảng cát mênh mông người ta đồn nhiều ma lắm, có khi ngang qua có người xin đi nhờ, đi một đoạn nhìn lại chẳng thấy ai mà xe thì nặng trịch, chẳng biết đúng sai nhưng tụi Nắng phải thường xuyên đi qua cung đường ấy. Buổi sáng đi học từ sớm, hôm nào đi học ngoại ngữ thì tối mịt mới về, đoạn đường không điện, có những đêm mưa, ngang qua cắm đầu chạy có khi leo lên cả đống rơm người ta un lại khi chiều. Bởi vậy, người hàng xóm của tụi nó vừa làm gia sư vừa là “người đồng hành tin cậy”. Vốn từ vựng tiếng Pháp tụi nó tăng lên cũng nhờ Gió bắt tụi nó từ nhà đến trường phải thuộc ít nhất mười từ đôi khi bằng những câu đố làm tụi nó cười đau bụng, kiểu như “quý xơ mơ bông sên manger[1] đuột rầy” (quơ xơ mít bên sông ăn vào đầy ruột). Cũng nhờ vậy những ám ảnh về con ma xin đường cũng không còn chỗ. Có điều Dủ Dẻ vốn yếu đuối, thường đau ốm nên Nắng phải làm xế đôi khi xe có sự cố như hôm nay, nó chuyển cho Gió (Nắng thích câu thơ “Chùm dẻ treo nơi nào/Gió về đưa hương lạ” nên thích gọi hắn là Gió). Đúng như dân gian nói “giao trứng cho ác”, bởi tự dưng lần đó hắn đỏ mặt, lúng túng đứng trước Nắng:

– Nắng, nhờ nhỏ chút việc nghe.

– Cái chi rứa? Nhìn cái kiểu dáng ấy, Nắng giật mình cảnh giác.

– Xe huynh hư rồi, mai cho đi học chung nghe.

– Bộ không biết xe nhỏ không có gac-ba-ga hả?

– Thì xin nhỏ bạn cho huynh đi với.

Chuyện ban đầu chỉ có vậy, Nắng vốn vô tư đâu có hiểu là hắn đang dự tính một âm mưu kinh khủng với nhỏ bạn, đến khi nhỏ bạn dúi vào tay nó lá thư của hắn rồi bắt đền thì nó mới tá hỏa muốn cho hắn một trận nhưng nhìn lại Dủ Dẻ thấy nhỏ ấy đỏ mặt tủm tỉm cười, Nắng hiểu “thôi rồi Lượm ơi”. Và hiểu cũng rằng mình đã phạm vào “cái ngu thứ nhất” của thiên hạ.

***

– Nghĩ gì đó, xong rồi.

– Dạ, mai nhỏ đem tập cho huynh chép bài giúp nhỏ ấy nghen, nhưng không có chuyển cái gì đâu đó.

– Xí, ai mượn. Nói thế thôi chứ Nắng biết thừa thế nào trong tập cũng có một cái gì đó trao đi (“cái gì đó” luôn được Nắng kiểm soát không có mức độ nguy hiểm nó mới chuyển tận tay cho chủ, có khi chỉ là một bản vẽ vu vơ, có khi là bài thơ ngu ngơ, rồi những lời hờn dỗi, xin lỗi …). Chẳng biết sao chơi với nhau ngần ấy năm có bao giờ hai đứa giận nhau đâu mà sao với Gió nhỏ ấy như cơn mưa rào lúc giận lúc vui khiến có buổi học Nắng như con thoi chạy qua chạy về đưa tập lấy tập, trong đó luôn là những tờ giấy đầy những con chữ (một sự ngụy trang tinh tế, tránh ánh mắt thiên hạ và sợ lọt đến tai phụ huynh). Gió bảo Nắng là “chim xanh” đưa tin. Nắng chẳng thích những lần như vậy vì thế nào Dủ Dẻ cũng đỏ hoe mắt còn không thèm đi chung với Gió khiến cung đường như dài hơn vì hai đứa sợ hơn. Nhưng bù lại mỗi lần như vậy Nắng được xem ké khi “Buồn Nôn” của Jean- Paul Sartre, khi “Đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất” của Thiện, thi thoảng hắn mới cho Nắng ghé xem bộ Tạp A hàm (mấy loại sách này cực kì hiếm ở cái làng quê nhỏ bé của Nắng nên Nắng vùi đầu đọc quên luôn cảnh giác mức độ chuyển biến tình cảm của hai người).

Kết quả hình ảnh cho tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh

Hạ cuối của Gió cũng là mùa hạ đầu tiên cấp ba của hai nhỏ. Gió quyết tâm đậu đại học, hai nhỏ quyết tâm chứng tỏ cho phụ huynh thấy chuyện tình cảm chẳng liên quan gì đến kết quả học tập. (Chẳng biết sao mọi thông tin đến cử chỉ, ánh mắt đều dấu kín mà vẫn đến tai ba Dủ Dẻ). Mải mê với sách vở, dủ dẻ vườn nhà ba đứa cũng bỏ quên, Nắng không còn hít hà mùi bồ kết vì Nắng lao đầu vào học để được vào đội tuyển văn và Dủ Dẻ đã cắt tóc ngắn “cho tiết kiệm thời gian gội đầu” để lao đầu vào đội tuyển hóa, Gió cũng thôi đưa hai đứa về qua trảng cát vì “tháng cuối ở trọ học bài thi”.Gió đậu vào đại học Y, tụi nó được vào đội tuyển, Nắng ngu ngơ cho đó là những lí do có thật nên trong thời gian đó chẳng ai quấy rầy ai đâu biết đã có người thứ ba bí mật xuất hiện giữa hai người ấy.

                                                         ***

Gió của trời dù vướng víu cũng bay đi, hương của rừng ngọt ngào rồi cũng nhạt phai, tình học trò “đẹp như là không đâu vào đâu[2]”, chỉ có nắng vẫn thao thiết cùng mây ngàn gió núi. Những năm tháng học trò đẹp không như giấc mơ mà có thật, nó ươm đầy kĩ niệm vẫn còn nguyên màu dĩ vãng như lá trở mùa lại xanh như hương rừng dủ dẻ nhẹ nhàng lặng vào trong gió. Nắng ngẩn ngơ tiếc hoài cho mối tình đầu không của riêng ai.

[1] Manger (tiếng Pháp) có nghĩa là ăn

[2] Thơ Nguyễn Duy

Trần Nguyên

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

1 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Em tìm lại mình trong màu nắng Tháng Tư Nơi khoảng trời dường như chỉ một màu trong suốt Cánh đồng Loa kèn khoác á...
Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Một 21, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Một 11, 2024 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Sáu 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ