[Cuộc thi] Chỉ cách một gang tay là chạm tới yêu thương – Tác giả Hương Tràm


Giữa mùa đông lạnh ngắt em cứ đi lầm lũi anh ạ, em mặc kệ những cái nhìn, câu nói phán xét, những lời hỏi han soi mói, em đi trong mưa thấy ấm, em đi giữa nắng thấy ngột ngạt. Sáng em đến cơ quan, chiều tối mịt em mới về. Em cùng hai đứa trẻ bước đi, tập đi những bước đầu tiên không anh mệt mỏi, đắng chát, mắt cay cay em cứ nghĩ em không còn nhìn thấy, không còn nghe thấy và cũng mất cảm giác với mọi thứ quanh mình…

Nhưng, cả anh, cả em đều không làm như thế. Em cũng bắt đầu từ đó mà đi qua tháng, đi qua ngày, đi qua nỗi buồn và niềm đau, vừa làm cha vừa làm mẹ. Em biết chứ: Mây của trời thì để gió cuốn đi, nước mắt của em cứ chảy ngược vào tim, bào mòn năm tháng em trong niềm đau, nỗi nhớ, nỗi khắc khoải. Em đơn độc một mình tựa loài ốc mượn hồn trú mình trong vỏ bọc của mạnh mẽ, bản lĩnh để đương đầu với sóng gió, thử thách từ sau ngày em rời khỏi hay anh ra đi, em nói thế, vì nghĩ theo kiểu nào thì em và anh mãi mãi cũng chẳng là gì của nhau.

Em hiểu điều đó, khi em thấy ba em hay uống rượu, mà anh cũng biết rồi, người uống rượu thì có bao giờ hoàn toàn tỉnh táo, ba hay chọc yêu làm mẹ giận. Nhưng ba em tỉnh táo, ba em hiểu điều ba em làm, ba thương mẹ lắm, ba thương mẹ bằng tình thương ngọt ngào thầm lặng mà ba đã giữ hơn bốn năm trong trái tim bình dị của một người nông dân chân lấm tay bùn, suốt đời tận tụy vì vợ vì con vì những người thân yêu bên cạnh. Nhiều bận nhìn mẹ giận mắng ba, nhìn ba buồn, ba bực dọc, cáu gắt, có khi ba tiện tay hất tung bàn cơm, đập bể cái lu nước… em chỉ ước có một lần mẹ hiểu ba, hiểu tâm lý thiếu tỉnh táo của một người có chút men cay. Song, khi mẹ nhìn thấy ba cặm cụi sửa lại cái bàn ăn, ba đắp xi măng cho cái lu bị bể, mẹ cười quên giận. Em nhận ra, trong tình yêu thương gia đình, mỗi người cần biết cương nhu đúng lúc, biết tức giận nhưng cũng biết thứ tha, bao dung, biết cách làm dịu ngọt những tổn thương, chữa lành những vết sẹo va chạm.

Kết quả hình ảnh cho cô dơn

Em hiểu điều đó, khi em thấy chị Ngọc dõi mắt về phía xa xôi mù tịt để trông anh, để đợi anh trở về ôm chị trong vòng tay của sự chở che, lắng nghe, thấu hiểu. Chị là chị lớn trong nhà, từ nhỏ, mọi áp lực của cuộc sống luôn nặng nề trong suy nghĩ, tâm tình của chị. Ai cũng tin là chị đủ bản lĩnh để giải quyết mọi thứ, mà thiệt, chị thực sự đủ bản lĩnh, đủ khả năng để vừa làm kinh tế, vừa chăm sóc gia đình, nuôi dạy con cái. Song, chị đã chạnh lòng mỗi khi chị nghĩ đến anh, mong anh, đợi chờ anh hiểu được niềm khắc khoải của chị, nỗi khắc khoải của một người phụ nữ đã có chồng, cứ thui thủi những ngày bệnh tật, cứ một mình tất bật cho cơm áo gạo tiền của gia đình. Anh hiền, hiền đến mức vô tâm, dù là anh cũng có chút học vấn, chút vị trí xã hội để ra vào bằng bạn bằng bè. Em chia sẻ và đồng cảm cùng những nỗi niềm chua chua xót xót trong trái tim đầy cảm xúc của chị, em không ủng hộ cũng không dám phản đối khi chị chọn cho mình một hướng đi mà có anh cũng được, không có anh cũng mặc.

Em cũng không biết nữa, khi mọi thứ nồng nàn, ngọt ngào, hạnh phúc vỡ vụn, tan tác và cứa vào trái tim em để những vết sẹo đã lành theo năm tháng nhưng vẫn cứ nhức nhói, đau đáu và run lên bần bật có thể đánh ngã em bất kỳ lúc nào nếu em không đủ sức mà cố gắng. Bởi anh à, mọi chuyện dù đã là kỉ niệm nhưng làm sao chúng ta có thể quê sạch sành sanh đâu anh, em vẫn nhớ, mọi cảm xúc vui buồn đau khổ cứ chật ních trong tâm trí và ký ức của em.

Theo năm tháng, em chẳng còn biết anh là ai trong em.

Anh có phải là người từng hạnh phúc được sinh ra và được ấp ôm trong hơi ấm của yêu thương gia đình tựa màu cờ đỏ thắm nhiệt huyết, lý tưởng của cả thời thanh xuân, dấn thân cho đam mê, cho nghề nghiệp, cho cuộc sống đã có khoảng ngày cứ như cơn gió ngọt ngào, nhẹ tênh thoảng qua đời em, để em luôn ghi nhớ, mơ ước.

Anh có phải chàng trai có nụ cười ấm áp tựa bầu trời quang đãng, bữa bình minh chạm khẽ nụ hôn vào đôi môi người con gái thanh xuân và vội vã đánh rơi mọi cảm xúc giữa ngày chia tay Ngưu – Chức. Hay anh là người đàn ông trưởng thành chưa đủ chính chắn để yêu thương và trao gởi yêu thương, rồi cũng lạc tay em giữa trăm ngàn con sóng vỗ, giữa tất bật đời mênh mông chẳng biết đâu là bến bãi.

Anh có phải người con trai xa xứ thường thắt thỏm nỗi nhớ về gia đình, về em, về hoài bão, khát khao của một người đàn ông trưởng thành, có nghề nghiệp, có trách nhiệm, biết nắm giữ thương yêu, biết trân quý những giá trị cốt lõi của cuộc sống, biết cho và biết nhận, để chỉ cần anh lên tiếng là em có thể từ bỏ mọi thứ để đến bên cạnh, nhưng, cả anh, cả em đều chưa từng làm như thế.

Anh có phải người đến đột ngột tựa như những cơn hạ, anh chắt chiu từng vỡ vụn của anh, của em, anh tỉ mỉ tìm lọc từng mảng ghép để vẽ lại cho em nụ cười, anh  làm cho em bừng tỉnh mọi cảm giác để vượt ra khỏi những niềm đau, khắc khoải, chênh vênh của cuộc đời đương sống, có khi để em thấy bình an, có lúc bất an đến ngạt thở, như giữa ngày mưa nắng bỗng bừng lên gay gắt. Và rồi anh cũng thản nhiên, lạnh lùng giết chết nụ cười còn sót lại trong em, anh vắt kiệt niềm tin, hi vọng trong em, để em nhận ra hạnh phúc cứ vụt khỏi tầm tay với, chỉ cách một gang tay mà cả đời không chạm tới. Em cứ đi qua từng ngày nắng, từng ngày mưa, đi qua ngày, qua đêm, em tìm, nhưng anh và em như đang rượt đuổi nhau trong trò đùa cút bắt, ta lạc nhau, em một mình chơi vơi, cứ thấy đau rát, đắng chát, nghẹn ứ trong tim, não em mải miết thành ra chừng hoang tưởng, suy nghĩ của em vắt cạn tâm tình thương yêu từ bấy em vun đắp, mọi cảm xúc khô cằn, sỏi đá và chai sạn trong lòng em.

Để rồi, giữa mùa đông lạnh ngắt em cứ đi lầm lũi anh ạ, em mặc kệ những cái nhìn, câu nói phán xét, những lời hỏi han soi mói, em đi trong mưa thấy ấm, em đi giữa nắng thấy ngột ngạt. Sáng em đến cơ quan, chiều tối mịt em mới về. Em cùng hai đứa trẻ bước đi, tập đi những bước đầu tiên không anh mệt mỏi, đắng chát, mắt cay cay em cứ nghĩ em không còn nhìn thấy, không còn nghe thấy và cũng mất cảm giác với mọi thứ quanh mình.

Kết quả hình ảnh cho cô dơn

Em đi qua mùa đông ấm, em qua mùa thu vàng lá khắp con đường, em mải mê nhìn chiếc lá thu cứ nấn ná không muốn rời cây, em nhìn những vạt cỏ dại ven đường tắm mình say sưa, an nhiên trong mưa, em nhớ ánh mắt thơ ngây của con, em nhớ em còn có cả những tháng ngày rất dài bên con, anh không cần con, không cần em nhưng hai đứa trẻ cần em, em phải cố gượng dậy, đứng lên và bước.

Khi một mình em đối mặt với cuộc sống cơm áo gạo tiền, với nợ nần, với những trách nhiệm đa đoan của công việc, em một mình chăm hai đứa trẻ không anh,… em còn đâu thời gian mà nhớ, mà buồn, mà đau, mà đợi. Chỉ đến khi, bất giác ai đó nhắc đến, ai đó chạm vào những điều em cố tình lãng quên, em bật khóc giữa đêm, em bật khóc giữa những tháng ngày đơn độc trên mọi nẻo đường.

Em đi qua mọi ngã đường, chẳng có đoạn đường nào hoàn toàn bằng phẳng, em đi mọi thời gian, không có lúc nào em có thể quên anh, em biết em vẫn nhớ, mọi thứ vẫn cứ vẹn nguyên, em tạc hình ảnh một người trong tiềm thức, em nhìn thấy người đàn ông trong màu áo đen huyễn hoặc, luôn động viên, chia sẻ và lắng nghe em, anh luôn mỉm cười, nụ cười ấm áp đó của anh chăm sóc cho em tận tụy đến khó tin, người có thể ôm em vào lòng khi em gục đầu xuống bàn làm việc bật khóc lúc nửa đêm, người lúc nào cũng muốn nhìn em bình an, thấy em mỉm cười hạnh phúc.

Có những lần em thảng thốt gọi tên anh trong tiềm thức và bật dậy giữa thực tế chênh chao, hoang hoải, nước mắt em cứ rơi vụn vỡ cùng nỗi nhớ anh trong em. Nhưng, em tin trong tận cùng của cuộc sống trong em, anh luôn có một vị trí nhất định, mặc thời gian trôi, mặc ngày, mặc tháng, mặc năm cứ trôi thì em vẫn cứ thản nhiên bước đi từng bước bên cạnh hai đứa trẻ, anh luôn ở trong tiềm thức của em, chỉ một gang tay là có thể chạm đến thương yêu, nhưng cả anh, cả em đều không làm như thế. Thực và ảo em cũng không còn đủ tình cảm để nhận thức, nhưng, em biết anh luôn ở trong trái tim chứa đầy cảm xúc của em.

Hương Tràm

Bình Luận

© Các tác phẩm sáng tác được xuất bản đều được bảo hộ bản quyền trong phạm vi hoạt động của CAYBUTTRE.VN, và đăng ký tác quyền DMCA. Đề nghị không sao chép, đăng tải, sử dụng lại những tác phẩm đó nếu không có sự cho phép bằng văn bản của chúng tôi. Trong trường hợp phát hiện ra các tác phẩm  đã xuất bản có dấu hiệu vi phạm về bản quyền, hãy liên hệ với đội ngũ Quản trị viên - Biên tập viên của chúng tôi và xin thông báo qua hòm thư info.caybuttre@gmail.com để phối hợp xử lý vi phạm. Trân trọng cảm ơn!
CÓ THỂ BẠN ĐANG TÌM
Danh sách thành viên Giới thiệu chung Quy định hoạt động
Các câu hỏi/đáp về CBT Trang vàng Cộng đồng CÂY BÚT TRẺ AUDIO

0 Comments

Leave a Reply

You must be logged in to post a comment.

Căn phòng bỗng chùng chình Tiếng xì xầm, to nhỏ Áo trắng hồn nhiên quá Khung cửa nhìn Lo ra … Phố ngoài kia hố...
Ta đọc lại bài thơ đêm qua rồi bật khóc Muộn chiều nay…bụng đói cồn cào Những ngày cuối năm thiên hạ xôn xa...
Người nơi ấy giờ xa xôi quá Chẳng thể gần cho thỏa ước mơ Nụ Xuân e ấp đợi chờ Gửi trong muôn nẻo tình thơ t...
Trời lành lạnh, gió tạt vào lòng nghe buốt rát Những chiếc lá vàng rơi lững thững phía triền đông Con vẫn tha hươ...
Gác nhỏ đêm nay một mình ta Nhìn hoa tuyết rụng trắng sân nhà Đêm khuya lạnh lẽo nghe trong gió Chợt thấy giai n...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thàn...
Nhằm điều chỉnh một số định hướng hoạt động mới, Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam thông báo về một số thay đổi với thành viên (sẽ có hiệu lực thực hiện từ ngày 30/1/2024) như sau: ĐỐI VỚI THÀNH VIÊN ...
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã nhận được tất cả 40 bài tham gia dự thi của 40 tác giả. Trong đó, có 33 bài dự thi được duyệt qua vòn...
Lâu lắm rồi mình chẳng viết được gì cả, không nổi một câu thơ, chẳng vẹn một ý truyện. Thỉnh thoảng, những đêm buồn như thế này, mình lại ngồi đọc những bài viết được đăng tải trên website, đọc nhữ...
Tạm biệt mái trường – Thơ Hương Tràm
Tôi tìm nhặt cánh Phượng rơi Mùa hạ đã đến, chợt trời đổ mưa Đâu rồi Hạt nắng lưa thưa Ve ngân h...
Kết quả cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh!”
Sau thời gian hơn 04 tháng diễn ra, cuộc thi viết “Những thiên thần không cánh” đã n...
Những điều Má không kể…!
Nó nhớ lúc nhỏ thứ quen thuộc nhất là bóng lưng của má. Đi đâu má cũng chở nó theo trên cái xe đ...
Mùa xuân có một thiên thần…
Thế rồi, mùa xuân năm ấy có một Thiên thần, đã mãi bay đi. Mẹ đã xa rời chúng tôi, không một lời...
Chị ấy tên là Hồng, biệt danh là Pink!
Cho dù câu chuyện có đang đi vào bế tắc, chỉ cần chị nói vài câu là mọi thứ sẽ vui vẻ. Chị biết ...
Ước mơ của Mẹ!
Xin lỗi mẹ vì có những lúc khiến mẹ phải buồn, con luôn muốn nói với mẹ dù con ngại ngùng đôi ch...
Thứ Năm, Tháng Hai 08, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Hai 07, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Hai 06, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Một 22, 2024 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Hai 31, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Mười Hai 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 23, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Mười Một 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 04, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Sáu, Tháng Chín 29, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 24, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Chín 18, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Chín 17, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 13, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Chín 06, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 30, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 28, 2023 CÂY BÚT TRẺ Thơ
Chủ Nhật, Tháng Tám 27, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Tám 23, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 21, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Tám 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Tám 05, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thông tin - Kiến thức
Thứ Ba, Tháng Tám 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Ba, Tháng Bảy 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Tư, Tháng Bảy 19, 2023 Biên tập viên Khánh Linh Thơ
Thứ Hai, Tháng Sáu 26, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Sáu 25, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Tản văn
Thứ Hai, Tháng Sáu 05, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ , Viết cho tuổi học trò
Thứ Bảy, Tháng Sáu 03, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Năm, Tháng Sáu 01, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Bảy, Tháng Năm 20, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Thứ Hai, Tháng Năm 15, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ
Chủ Nhật, Tháng Năm 14, 2023 Biên tập viên Hương Tràm Thơ